GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 206

Cô đang nghĩ về Người thì một tiếng choang inh tai vang lên, kính

chắn gió vỡ thành hình lưới nhện; những mảnh thủy tinh bắn tung vào đầu
cô.

Cô chớp mắt, vì giật mình hơn là vì đau, đưa tay chạm vào vết thương

nhỏ.

Làm sao một viên đá lại…
Rồi lại tiếp một tiếng choang và thủy tinh bay ra - lần này cô nghe

thấy một tiếng đoàng ở bên ngoài.

Ôi, lạy Chúa, không… Ai đó đang bắn cô! Đây là những viên đạn!
Cô thấy một chuyển động từ phía những bóng đen giữa một hàng cây

cao. Một ánh lửa nữa lóe lên. Chiếc xe vang lên một thanh âm trong trẻo.
Lần này hắn bắn trượt kính chắn gió.

Thợ săn à?
Hay phải chăng là thằng điên bị ám ảnh vì Kayleigh ấy?
Sheri tháo dây đai an toàn, nép dưới sàn xe hết mức có thể để lần tìm

điện thoại. Nó ở đâu, nó ở đâu, ở đâu?

Một phát súng nữa. Lần này không nhắm vào cửa kính xe, nhưng

giống như lần trước, bay về phía sau xe. Viên đạn bắn trúng tạo nên âm
thanh chói tai.

Tại sao lại có kẻ bắn vào đó nhỉ? Cô tự hỏi trong điên loạn.
Và rồi cô nhận ra: Khốn thật. Hắn đang nhắm vào bình ga! Kẻ rình

mò, Edwin Sharp - chắc chắn là gã! Tại sao gã lại làm chuyện này? Cô có
làm gì gã đâu?

Cô cố gắng hạ cửa kính xe bên ghế hành khách xuống, nhưng điện đã

tắt. Hơn nữa, hai cánh cửa đều bị lèn chặt trong rãnh.

Rồi cái mùi ngọt, nồng của xăng ngày càng dày hơn, nhắc cô nhớ

những giờ khắc nóng bỏng trên đường đua NASCAR mô phỏng F1, nơi
người chồng đầu tiên của cô vẫn đua vào thứ Bảy hàng tuần.

Và khi cô nức nở, chân đạp vô ích lên kính chắn gió, một ý nghĩ khác

vụt đến: Kayleigh không hề gửi bức thư điện tử đến dự buổi tiệc trưa ấy.
Chính là Edwin Sharp đã tạo ra địa chỉ thư điện tử có tên Kayleigh, rồi gửi
tin nhắn cho Sheri thông qua trang web của con bé, dụ cô tới đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.