GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 317

này ông ta mặc quần dài, áo sơ mi kẻ ô và áo gi lê màu nâu vàng nhạt, đội
mũ câu cá và đeo kính râm.

Dance mỉm cười, “Chào, tôi…”
Nhưng Madigan ngắt lời cô rồi nói một cách gấp gáp, “Chúng ta gặp

rắc rối rồi. Ý tôi là, đang gặp rắc rối.”

“Nói tiếp đi.”
“Tôi vừa mất mười sáu tiếng trước hoặc hơn thế để lên mạng tìm kiếm

mọi thứ mình có thể về Edwin, Kayleigh, fan hâm mộ… mọi thứ.”

Đây là nhiệm vụ Dance giao cho P. K. Madigan, công việc cô mô tả là

“không dễ chịu,” vì phải ngồi liên tục tại bàn làm việc. Đó không phải là
công việc vĩ đại nhất thế giới đối với một nhân viên thực thi luật pháp như
cảnh sát trưởng, không như hầu hết những người đồng cấp, ông ta dường
như thích công tác hiện trường. Nhưng Dance tin rằng điều quan trọng là
phải giám sát hoạt động trực tuyến của Edwin, tìm ra bất kỳ bài đăng hoặc
trang web nào hắn đăng nhập. Vì nhân lực của họ còn hạn chế, cô đã tuyển
mộ Madigan.

“Bây giờ Edwin đang ở đâu? Gã có bị giám sát không?”
“Rồi. Tôi sẽ kiểm tra,” Dance trả lời và gọi một cuộc. Cô nêu câu hỏi

này với Dennis Harutyun, người có chút khó hiểu khi thấy Dance biến mất.
Nhưng cậu ta không tra hỏi cô, mà chỉ nói, “Chờ chút.” Một phút sau, cậu
ta tiếp tục cuộc gọi. Cô nghe thấy sự giận dữ trong giọng cậu ta. “Kỳ quặc
thật. Edwin đã đi siêu thị - Hội chợ Thời trang trên đường Shaw. Đỗ xe
trong bãi đỗ gần East Santa Ana. Tay cảnh sát nghĩ rằng Edwin đang lang
thang trong cửa hàng nên cứ ở yên trong xe. Đã hai tiếng rồi. Không thấy
gã quay ra.”

“Gã biết mình bị bám đuôi nên đã chuồn rồi.”
“Có lẽ thế.”
“Được. Vài phút nữa tôi sẽ quay lại.”
Sau khi ngắt máy, cô báo tin này lại cho Madigan, ông ta nhăn nhó.

“Chết tiệt.” Rồi hỏi, “Cô có tìm được bằng chứng nào cho thấy gã có hành
vi bạo lực không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.