GIẢI NGẢI KÝ - Trang 426

việc người ta tuyển công rất cao, còn mấy vụ án hắn theo lại chẳng được
đồng lẻ nào.

Làm việc một mình có thể thoải mái, nhưng nếu hỏi có năng suất cao

không, hắn sẽ nói làm việc hai mình chắc chắn tốt hơn. Chính vì thế mà
hắn luôn muốn tìm được một đồng nghiệp phù hợp, giúp hắn đun nước pha
cà phê, đọc hộ hắn mấy tập hồ sơ này, để hắn rảnh tay đi kiếm tiền thiên hạ.

Và cái người mà hắn ưng nhất, chính người đó vừa đạp tung cửa

phòng hắn, đem theo bản mặt rầu rĩ mà đi vào. Trong một buổi sáng đẹp
trời như này, hắn còn chưa có khách mở hàng, thật sự lúc đó hắn muốn đốt
phong long đuổi người kia ra ngoài quá. Nhưng nhịn lại, hắn chỉ hỏi:

- Chưa chết sao?

Từ tối hôm đó, Quân không gặp lại Cường lần nào, hắn nghĩ thằng này

chết chắc rồi, không sớm thì muộn cũng phải chết. Đốt nguyên bộ sưu tập
của người ta, xong còn ra vẻ mạnh mẽ lắm khi hai mắt vẫn toét nước, thật
chẳng hiểu thằng này muốn thể hiện cho ai xem. Thế mà hai tuần sau lại
thấy thằng này đến, mặt mũi lành lặn, trông khí sắc còn tốt hơn trước, chính
điều này khiến hắn rất lấy làm ngạc nhiên.

- Mày có thông tin gì về tên đeo mặt nạ không? - Cường hỏi.

Biết ngay mà, lúc nào cũng tên đeo mặt nạ, mở mồm ra là tên đeo mặt

nạ, hắn còn bao nhiêu việc phải làm, có rảnh mà đi bám quần tên đó đâu.
Hắn chỉ làm về phân tích tâm lý, muốn hỏi quá trình phá án thì đi nơi khác.
Thật uổng công hắn coi người ta là đồng nghiệp, người ta nào có nghĩ tới
hắn chút gì đâu.

- Ngồi đi, để tao lấy hồ sơ - Quân nói.

Thực ra chỗ hắn lúc nào cũng đầy đủ thông tin, hắn vốn là một thanh

tra mẫn cán và cẩn thận, có gì cũng ghi lại, vừa phục vụ cho công tác điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.