Dưới đây, người viết cố gắng trình bày một cách tổng quát ba cơ chế nói
trên.
Nghiên cứu các thông tin về sự phát triển, G.S. Altshuller đã tìm ra 9 quy
luật phát triển hệ thống sau:
1. Quy luật về tính đầy đủ các thành phần của hệ thống.
2. Quy luật về tính thông suốt của hệ thống.
3. Quy luật về tính tương hợp của hệ thống.
4. Quy luật về tính lý tưởng của hệ thống.
5. Quy luật về tính không đồng đều trong sự phát triển các phần của hệ
thống.
6. Quy luật về chuyển sự phát triển từ mức hệ sang mức hệ trên.
7. Quy luật về chuyển sự phát triển hệ thống từ mức vĩ mô sang mức vi
mô.
8. Quy luật về tính điều khiển của hệ thống.
9. Quy luật về chuyển sự phát triển từ nguyên lý này sang nguyên lý khác
(hay còn gọi là quy luật chuyển sự phát triển từ đường cong hình chữ S này
sang đường cong hình chữ S khác).
Xét về mức độ khái quát hóa, 9 quy luật này cụ thể hơn 3 quy luật chung
nhất của phép biện chứng duy vật về sự phát triển (1. Quy luật phủ định của
phủ định; 2. Quy luật chuyển hóa từ những thay đổi về lượng thành những
thay đổi về chất và ngược lại; 3. Quy luật thống nhất và đấu tranh giữa các
mặt đối lập) và khái quát hơn các quy luật phát triển do các khoa học cụ thể
tìm ra. Do vậy, 9 quy luật nói trên đóng vai trò cầu nối hai chiều giữa triết
học và các khoa học cụ thể nghiên cứu sự phát triển. Điều này, một mặt, làm
cho phép biện chứng duy vật trở nên gần với thực tế cuộc sống và mang tính
ứng dụng cao hơn. Mặt khác, người giải bài toán có được các phương tiện
với phạm vi áp dụng lớn hơn nhiều so với các phương tiện được xây dựng
bởi các khoa học cụ thể.