GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 478

“Tạ đại nhân, ngài đã từng nói với ai gia, Sử Hồng Dược là người hiểu

chuyện biết chiều lòng người, xứng đáng làm Hoàng hậu, những tiểu thư
chưa chồng con gái của quan lại trong triều, ngoài trừ con bé ra, thì không
có người thứ hai nào thích hợp hơn, nhưng Hoàng thượng vẫn không thích.
Tạ đại nhân, rốt cuộc Hoàng thượng thích thế nào? Tuy rằng nó là con trai
độc nhất của ai gia, nhưng nó nghĩ sao, ai gia không tài nào hiểu nổi.”

Tạ Lâm cũng không tài nào hiểu nổi, “Sử Hồng Dược, trong số những

con gái của các đại thần trong triều có thể coi là đoan trang và thông minh
nhất, cầm kỳ thi họa nữ công gia chánh thứ nào cũng đều tinh thông cả,
thần cứ tưởng rằng, bệ hạ thích những người vừa thông minh lại hiền thục
như vậy. Lẽ nào bệ hạ không thích mẫu con gái kiểu như thế?”.

“Đoan trang, nó không yêu, yêu kiều dễ thương, nó cũng không thích,

chẳng nhẽ…..” Vẻ mặt Thái hậu đầy hoảng sợ, “Chẳng lẽ nó thích kiểu con
gái ma mị quyến rũ?”.

Thái hậu vô cùng kinh hãi, giữa hai hàng lộ ra một cái rãnh sâu hoắm,

“Thế…… thế này còn ra thể thống gì nữa, huống hồ loại con gái đó nếu mà
sủng phi thì còn tạm chấp nhận…… nhưng không thích hợp làm Hoàng
hậu chút nào.”

Tạ Lâm nghĩ ngợi hồi lâu, rồi mới cung kính đáp: “Thần cho rằng, bệ

hạ đã không muốn lập hậu, vậy thì nạp phi trước vậy. Bệ hạ đã trưởng
thành khôn lớn rồi, trước mắt việc có hoàng tử mới là quan trọng, nếu có
hoàng tử rồi, sau đó tính đến chuyện lập hậu, cũng coi như là hợp với quy
tắc của tổ tiên.”

Tạ Lâm bất lực thở dài, “Cho dù là kiểu con gái ma mị quyến rũ đi

nữa, nếu bệ hạ đã thích, có thể sinh con đẻ cái cho bệ hạ, thì cũng không
phải là không được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.