GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 136

‐ Tôn giá nói đúng rồi. Nơi này có báu vật. Báu vật đó là viên Ngọc Chỉ
thần châu.
Nghe Tùng Vĩ nói, Túy đầu đà sững sờ:
‐ Ngọc Chỉ thần châu? Nó được giấu ở đây à? Tùng Vĩ gật đầu:
‐ Đúng rồi. Tôn giá biết Ngọc Chỉ thần châu chứ?
Khi Tùng Vĩ nói thì sắc mặt của Đường Ngao lẫn Đường Trung căng

thẳng cực độ.

Hoạt sát Diêm la Đường Trung nói:
‐ Thảo nào năm vị chưởng môn cùng kéo đến Bách Hoa Lâu.
Túy đầu đà Đường Ngao chớp mắt một cái, lắc vai lướt đến Tùng Vĩ.

Nhưng nhanh hơn Đường Ngao hai bộ, Quan Chí Hải đã lướt đến án ngữ
trước

mặt gã. Quan Chí Hải gằn giọng nói:
‐ Ngọc Chỉ thần châu là báu vật của Bạch đạo, ngươi là người của Hắc
đạo không được xen vào.
Đường Ngao quắc mắt nói:
‐ Quan Chí Hải! Túy đầu đà ta cần đến Ngọc Chỉ thần châu đâu, chỉ
muốn gặp tiểu tử kia thôi.
Y nhón chân nhìn qua vai Quan Chí Hải, hỏi Tùng Vĩ:
‐ Hê! Tiểu tử tên gì?
Tùng Vĩ ôm quyền:
4
‐ Cang Tùng Vĩ.
Đường Ngao hất mặt nói:
‐ Tiểu tử thích theo Túy đầu đà Đường Ngao này không? Nặn nụ cười

giả lả, Tùng Vĩ nói:

‐ Tứ hải giai huynh đệ. Ai Tùng Vĩ cũng thích cả và ngược lại cũng có

rất nhiều người thích Tùng Vĩ, bởi Tùng Vĩ là người duy nhất biết được
Ngọc Chỉ

thần châu đang ở đâu.
Ngầu Nại nạt Tùng Vĩ:
‐ Tùng Vĩ! Ngươi đừng hàm hồ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.