GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 375

- Bổn Lạt ma và nhị vị sư đệ xuất Tây Vực cung vào Trung thổ, trước là

để đoạt lại vò rượu Bách Niên Tuyết Liên tửu, sau là bắt Long Tiên thần sứ
phải quy án giới luật của Tây Vực cung. Bằng như Long Tiên thần sứ chết
thì phải đưa xác y về Tây Vực cung để phán xử. Việc thứ nhất xem như đã
hoàn thành, còn việc thứ hai, bổn Lạt ma vô cùng bối rối, chẳng biết hành
xử thế nào?

Thiên Trúc lạt ma nói dứt câu buông tiếp một tiếng thở dài nữa. Lão

gượng nói:

- Mong thí chủ minh xét cho bổn Lạt ma.
Nghe Thiên Trúc lạt ma nói, Tùng Vĩ nghiêm mặt, nheo mày. Buông một

tiếng thở dài, Tùng Vĩ lắc đầu như thể suy nghĩ rất căng. Y chợt nghĩ ra
điều gì đó, liền ôm quyền nói:

- Thiên Trúc lạt ma đại sư! Vãn bối xin tham khảo người mấy câu có

được không?

Thiên Trúc đại sư gật đầu:
- Thí chủ cứ hỏi.
- Căn cơ của Phật môn là gì? Có phải là tứ đại giai không?
Thiên Trúc đại sư niệm Phật hiệu.
- Nam mô bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Căn nguyên giải thoát sinh tử

luân hồi có nền tảng là tứ đại giai không. Tất cả mọi sự vật trên đời này đều
nằm trong vòng sinh tử luân hồi. Muốn thoát khỏi vòng sinh tử luân hồi đó
thì phải thẩm thấu những pháp học của đức chí tôn, đó là tứ đại giai không.
Đối với bản thân cũng không có, danh vọng, tiền tài, quyền lực và tình yêu
cũng chỉ là những cảnh sắc hỷ ái nộ mà thôi.

Tùng Vĩ ôm quyền nói:
- Đa tạ đại sư đã chỉ giáo.
Nhìn thẳng vào mắt Thiên Trúc đại sư, Tùng Vĩ nghiêm giọng nói:
- Trong Phật môn có tứ đại giai không. Trong nhân gian thì có câu:

“Nghĩa tử là nghĩa tận”. Nay Mặc Tử tiên sinh bá bá đã viên tịch rời khỏi
cõi trần này, vãn bối thiết nghĩ người đã trút bỏ được tất cả những gì thuộc
về hỷ nộ ái ố, và ngay cả thân xác người cũng không còn là của người. Lúc
sinh thời, người có cái đúng có cái sai... Nay Mặc Tử tiên sinh đã chết rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.