GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 805

Bọn họ cũng không vào nhà tổ tiên họ Lư ở bên trong tường viện cao

sâu, mà đi vào phía đông bên cạnh nhà họ Lư, miệng tuy gọi là nhà, nhưng
thực tế lại là một nhà trệt thấp bé, sửa chữa một con đường lót đá rộng hơn
trượng.

Một bên là tường cao của nhà tổ, phía khác chính là hộ gia đình dày đặc,

trên trăm hộ thứ tộc họ Lư sống ở nơi này, điều kiện cũng không coi là
kém, đều có sân riêng của mình, một đám trẻ con đang ở trên đường nhỏ
đuổi nhau đùa nghịch.

La Thành đi đến trước một cánh cửa nhỏ, xoay người xuống ngựa, tiến

đến gõ cửa, chỉ thấy một đứa bé năm sáu tuổi mở cửa, nó nhận ra La
Thành, cười nói:

- Ngọc công tử sao lại đến đây.

- Hoè ca nhi, ông nội của con còn có ở đây không?

- Có!

Đứa bé chạy trở về phòng hô to:

- Ông nội, Ngọc công tử đến rồi.

Trương Huyễn cũng xoay người xuống ngựa, chỉ thấy từ trong nhà một

lão già tóc trắng xám đi ra, ước chừng năm mươi sáu mươi tuổi, thân thể
ông ta tầm thước, nhưng eo thon vai rộng, bộ dạng cực kỳ khoẻ mạnh.
Trương Huyễn biết lão này tên gọi Lư Diệu, bối phận rất cao ở Lư gia.

Nhìn ra được La Thành thường đến nơi này, rất quen thuộc với ông lão,

La Thành thi lễ cười nói:

- Tam gia, cháu dẫn người đến rồi.

Lư Diệu đánh giá một lượt Trương Huyễn, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.