GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 325

- Không biết.

Bọn họ mới chỉ nói với nhau có hai câu, tổng cộng sáu chữ, thiếu nữ đã

cười khanh khách bước ra, từ đỉnh tháp cao mười sáu tầng xuống dưới đất,
hơn nữa còn ung dung bước ra.

Ngay cả hơi thở cũng không gấp gáp, đầu tóc cũng không rối loạn.

Cô gái cười hỏi:

- Khinh công của tôi có giỏi không?

Tiêu Dịch Nhân nghiêm mặt hỏi:

- Cô là ai?

Thiếu nữ, nheo mắt nhìn Tiêu Dịch Nhân, cười duyên nói:

- Anh thực phải biết tôi là ai?

Tiêu Dịch Nhân vẫn trơ mặt:

- Cô là ai?

Cô gái vui vẻ cười nói:

- Được, tôi nói cho anh biết...

Trong khoảnh khắc đó, Tiêu Dịch Nhân đột nhiên cảm thấy một cảm

giác đáng sợ trước nay chưa từng gặp. Thiếu nữ nhẹ nhàng vung tay áo lên,
một thứ gì đó bắn vụt ra ngoài, còn chưa kịp nhìn rõ, thứ đó đã bắn vụt về,
tay áo vẫn là tay áo, thiếu nữ vẫn là thiếu nữ, giống như chẳng hề có
chuyện gì xảy ra.

Tiêu Dịch Nhân lại vụt rùng mình sởn gai ốc, bay ra xa bảy tám trượng,

lăng không lộn người ba vòng, khi rơi xuống đã toàn thần giới bị, nghiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.