GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 409

Vẻ mặt Thiết Kỵ hơi trầm xuống, hai chỉ chĩa ra, đâm thẳng vào đôi mắt

Ngân Bình.

Tiêu Thu Thủy cũng sợ đến nhảy dựng lên. Thủ pháp tàn nhẫn như vậy,

không phải là muốn phế đi hai mắt đối phương sao?

Tiêu Thu Thủy đang muốn ngăn cản, nhưng Thiết Kỵ ra tay nhanh đến

mức nào, đã đánh tới trước mắt Ngân Bình rồi. Ngân Bình cũng lập tức
nhắm mắt lại, hai chỉ Thiết Kỵ đâm vào mi mắt Ngân Bình, không ngờ lại
không có việc gì xảy ra.

Thiết Kỵ khẽ thở dài, u ám thu tay lại, lúc thu tay còn cáu kỉnh phất ống

tay áo một cái. Tay áo chạm vào một gốc tùng nhỏ lớn bằng miệng bát bên
vách đá, “rắc” một tiếng, cây tùng như bị dao cắt, gãy rời ra.

Bấy giờ Tiêu Thu Thủy mới biết, Thiết Kỵ ra tay lợi hại đến mức nào,

mà công lực hộ thể của Ngân Bình thì quả thực là khó mà tưởng tượng nổi.

Sau đó đến lượt Thiết Kỵ nhắm mắt lại, ngưng thần vấn tóc.

Ngân Bình từ từ mở mắt, đứng dậy hấp khí, một lúc sau sắc mặt mới từ

trắng xanh chuyển thành hồng nhuận, vuốt râu cười lớn:

- Thế nào, Tiên thiên vô thượng cương khí của ta ra sao?

Sắc mặt Thiết Kỵ xanh lè, không thèm ngước mắt lên, đáp:

- Lão cũng nếm thử Kim cương bất hoại thần công của ta đi!

Ngân Bình quát lớn một tiếng, đột ngột ra tay!

Ông ta quát lớn, “ầm” một tiếng, một gốc cây tùng ở chính trước mặt

Ngân Bình không ngờ liền bị cương khí chặt gãy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.