GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 142

Tố Tâm bị lời nói của Mịch Nhi làm cho đau lòng, tay cô run rẩy không

ngừng vuốt ve mái tóc dài của con gái, thì thào an ủi: "Mịch Nhi, con đừng
buồn, chúng ta đều thương con, đều thật lòng yêu con. . . . . ."

"Bảo bối, cha không muốn khiến con đau lòng, cha chỉ muốn chăm sóc

con tốt hơn. . . . . ." Mục Thần bởi nước mắt của Mịch Nhi, miệng lưỡi bình
thường sắc bén, thế nhưng bây giờ lại nói vụng về, "Mịch Nhi, con muốn
như thế nào, con nói đi, cha và mẹ sẽ nghe theo con--"

"Con không tin, hai người sẽ không chịu nghe lời của con. . . . . ." Mịch

Nhi lau nước mắt lung tung, nhìn lén cha mẹ từ giữa kẽ tay, cố ý nức nở
nói, "Dù sao con nói cái gì thì hai người sẽ không đồng ý, cho nên cứ để
con khóc đi--"

"Mịch Nhi, trước tiên con cứ nói xem, chỉ cần chúng ta có thể làm được,

chỉ cần có chút hợp lý, nhất định sẽ nghe lời con!" Tố Tâm và Mục Thần
trước sau bảo đảm nói.

"Thật sao?" Mịch Nhi rời ngón tay ra, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của

hai người, gằn từng chữ nói, "Cho dù. . . . . . Cho dù con muốn cha và mẹ ở
chung một chỗ, muốn quan hệ của hai ngươi giống như dì Liên và chú Triển
cũng được sao?"

"Cùng anh ta ( cô ta ) ở chung một chỗ? Tuyệt đối không thể nào!"

Lại cùng lúc, Tố Tâm và Mục Thần chỉ vào đối phương, lớn tiếng thét lên

từ chối.

"Hừ, lừa gạt! Mới vừa rồi còn nói hợp lý thì sẽ nghe con!" Mịch Nhi lại

xoay người vùi đầu vào gối, "Hu, mới thử một chút đã không muốn, vậy mà
vừa nãy còn hứa hẹn với con làm gì. . . . . ."

"Mịch Nhi, không phải chúng ta không muốn đồng ý, mà là . . . . . là

không có cách nào được." Tố Tâm nhìn Mục Thần một chút, cười khổ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.