Chất lỏng ở đỉnh càng chảy càng nhiều, mạch máu của trụ cũng nhảy lên
lợi hại, tất cả đều biểu thị một dấu hiệu, nó muốn ói ra giống loài của mình
để đời sau tiếp diễn, muốn phun trào ra tinh hoa nóng bỏng nhất ——
"Ô ô, em không chơi. . . . . ." Mịch Nhi nhìn cũng không dám nhìn một
cái, không có can đảm lập tức lựa chọn buông tha. Cô vội vội vàng vàng
xách quần lót và áo ngủ Liên Tĩnh Bạch tới, nhét nó trở về, nếu như nó
muốn bộc phát, cũng bộc phát ở chỗ cô không xem được đi. . . . . .
Thật may là, nó trở về chỗ mình bình thường ở lại, hình như là bởi vì
không có kích thích, liền từ từ mềm nhũn co rút trở lại. Mắt thấy giống như
quá trình một loại Transformers thần kỳ biến to biến nhỏ, Mịch Nhi lại bị
bệnh nghề nghiệp cảm khái một câu, cơ thể của đàn ông thật là kỳ lạ, thật là
đáng thăm dò!
Nhưng Mịch Nhi cũng không dám lấy nó ra, cô vội vàng dọn dẹp dụng cụ
thí nghiệm và hiện trường thí nghiệm, ghi chép các số liệu in ra từ dụng cụ
xuống, sau đó căn cứ vào số liệu và kiến thức, tỉ mỉ nghiên cứu rồi suy đoán
.
Vừa nhìn số liệu và kết quả khảo nghiệm vừa đọc nhanh như gió, Mịch
Nhi cúi đầu rất nghiêm túc làm các loại chẩn đoán kiểm tra, cô xem hồi lâu,
kết hợp kiến thức trong sách và hiện trạng thực tế lại, điều này không thể
nghi ngờ sâu hơn với lý giải kiến thức của cô, khiến cô có lợi rất sâu sắc.
Rốt cuộc, cô nhìn thấy số liệu kiểm tra sau cùng nhất, toàn bộ dụng cụ
kiểm tra tự động hóa đo lường tỉ mỉ kích thước và độ thô của nó, Mịch Nhi
vừa nhìn thấy con số cụ thể, liền chấn động kinh hồn sâu sắc.
Cô dĩ nhiên biết mắt mình nhìn thấy vật đó thật sự rất hùng vĩ rất khổng
lồ, nhưng ghi chép xuống cái con số cụ thể không khoa học này được
không!