Nghĩ như vậy, Mịch Nhi lấy điện thoại di động ra gọi: "Mẹ? Con có việc
muốn hỏi mẹ, hiện tại tiện nói chuyện không?"
"Mịch Nhi? Con chờ một chút. . . . . ." Âm thanh của Tố Tâm mang theo
một loại ý tứ hàm xúc vừa mệt mỏi lại khêu gợi, cô cố gắng thoát ra khỏi
lồng ngực của Mục Thần, mặc áo ngủ vào rồi đi ra phòng ngủ, mới bắt đầu
hỏi, "Mịch Nhi, có chuyện gì? Cả nhà có khỏe không, mẹ và cha con có lẽ
còn phải đợi mấy ngày nữa mới có thể trở về, con phải tự chăm sóc mình
tốt." didnleqydn
"Dạ, con biết rồi. Mẹ, bây giờ con muốn hỏi mẹ một chút chuyện y học,
mới vừa làm một thí nghiệm, sinh ra rất nhiều nghi vấn, con có thể hỏi
người tự mình trải qua chỉ có mẹ." Mịch Nhi đi thẳng vào vấn đề nghiêm
túc hỏi, "Mẹ, lấy cha vì là đối tượng nghiên cứu, mẹ cảm thấy kích thước
bộ phận sinh sản của cha bình thường ư, tình trạng khỏe mạnh như thế nào,
lúc kéo dài và phương diện kỹ thuật như thế nào? Còn nữa, thời điểm lần
đầu tiên cha mẹ làm, có đâm xuyên qua màng trinh sao, loại đau đớn này là
dạng gì? Hằng ngày làm tình, sẽ bị xé rách ư, cảm giác của phái nữ là dạng
gì, có thể chịu được sao. . . . . ."
"Hả?" Tố Tâm hoàn toàn không ngờ rằng con gái sẽ chững chạc như thế
hỏi cái chuyện nhiều người bình thường giữ kín như bưng khó có thể mở
miệng này, nhất thời nghẹn lời.
Một mặt, cô cảm thấy trong lòng an tâm, Mịch Nhi hỏi ra những việc này,
ít nhất chứng minh Liên Tĩnh Bạch còn chưa có vượt giới hạn xuống tay
với Mịch Nhi; nhưng mặt khác, cô cũng cảm thấy khẩn trương, Mịch Nhi
như thế nào lại nghiên cứu đến những vấn đề này, chẳng lẽ, trong lòng con
gái đã nghĩ tới có muốn tiến hành bước cuối cùng với Liên Tĩnh Bạch hay
không. . . . . .
"Này này? Mẹ, mẹ đang nghe sao?" Mịch Nhi cuống quít nói về phía
điện thoại di động, "Ha ha, con chỉ là tùy tiện hỏi một chút. . . . . . Nếu như