không ngừng giới thiệu với Liên Tĩnh Bạch đồ bên trong thùng tốt cỡ nào,
cô mất bao nhiêu tâm huyết, anh nhất định dùng một chút tuyệt đối sẽ yêu,
nếu như có bất mãn, cũng có thể tùy thời cần sửa đổi, thề phải chế tạo riêng
cho anh đồ dùng hàng ngày thích hợp nhất. . . . . .
Nếu như không phải là biết bên trong rốt cuộc đựng thứ gì, Liên Tĩnh
Bạch có lẽ thật sự tràn ngập tò mò và mong đợi với thứ trong hộp đó, cũng
sẽ nghĩ giống như Lãnh Dịch, suy đoán nhất định là quà tặng tốt nhất Mịch
Nhi tỉ mỉ chuẩn bị cho anh, không kịp chờ đợi liền muốn mở ra.
Nhưng ngày hôm qua cô đã xác định rõ nói gói hàng đích thực chính là
búp bê bơm khí, trong lòng anh dĩ nhiên không dậy nổi một vẻ ** mở
rương xem một chút, anh rất sợ mình vừa nhìn thấy búp bê bên trong, sẽ
nhịn không được phẫn nộ và tức giận, hung hăng giải quyết Mịch Nhi tại
chỗ.
"Em nói nhiều như vậy, anh mau lại đây mở hộp ra nha!" Mịch Nhi vừa
quảng cáo một lần, tuy nhiên cũng không thấy Liên Tĩnh Bạch hăng hái một
chút, không nhịn được chống nạnh giọng giận dữ, "Đồ của em đưa anh cứ
như vậy không vừa mắt anh ư, thiệt thòi em còn xài nhiều thời gian như vậy
làm nhiều thí nghiệm như vậy!"
Mặt Liên Tĩnh Bạch cũng co quắp, anh vừa im lặng vừa khó chịu, chẳng
lẽ Mịch Nhi thật không hiểu hàm nghĩa đưa búp bê bơm khí ư, cô hao tốn
thật nhiều thời gian làm ra một búp bê mô phỏng toàn bộ, rốt cuộc là muốn
anh dùng như thế nào?
Anh coi như không cần, sau khi mở hộp, loại vật này lại để cho anh thả
vào nơi nào? Cho dù bị ai phát hiện anh thế nhưng cất giấu loại vật này, đây
quả thực là toàn bộ bôi nhọ hình tượng của anh a!
Trầm mặc chốc lát, Liên Tĩnh Bạch nhìn chằm chằm Mịch Nhi hỏi: "Búp
bê. . . . . . Khuôn mặt búp bê, là làm giống em sao?"