Lúc này vừa may không phải đi du lịch leo núi, đoàn của bọn họ không
có thành phần các học sinh tri thức cũng là bình thường, điều lạ là, cả một
xe đều có một số thành phần các bác gái bác trai tuổi lão niên, đây dường
như không phải chuyện sẽ thường xuất hiện chứ?
Điều này cũng tốt, trước mặt những người này Liên Tĩnh Bạch không hề
nổi tiếng, anh căn bản cũng không bị nhận ra là tổng giám đốc cấp cao của
công ty Triển thị ở thành phố K, vì vậy, anh cũng không cần cố ý che giấu
nữa, tháo bỏ lớp ngụy trang cùng Mịch Nhi, thoải mái lộ diện mạo thật, trên
đường hai người trò chuyện vui vẻ.
Lần này, các ánh mắt của các bác trai bác gái trong đoàn du lịch đều tập
trung vào bọn họ, cả đoàn chỉ có một đôi trẻ tuổi như vậy, không nghĩ tới
sau khi hai người tháo mắt kính xuống, chàng trai anh tuấn đẹp trai thế này,
cô gái xinh đẹp như vậy, đây đối với người trẻ tuổi dĩ nhiên là trai tài gái
sắc!
"Chàng trai, vị này là người yêu của cậu sao? Ha ha, tình cảm hai vợ
chồng ngọt ngào như vậy, có phải muốn đi hưởng tuần trăng mật không?"
Một bác gái ngồi kế bên hai người ôn hòa cười, mang tâm trạng tán gẫu hỏi,
"Đi núi Thiển hưởng trăng mật nhưng là lựa chọn rất tốt, nơi đó cảnh sắc rất
đẹp!"
Liên Tĩnh Bạch bị bác gái kia nói làm cho sững sờ, thì ra là, anh và Mịch
Nhi đi chung, bị người bình thường cho rằng là quan hệ vợ chồng . . . . . .
Liên Tĩnh Bạch đưa tay thân mật ôm sát Mịch Nhi, thiện ý cười nói với
bác gái: "Dạ, chúng cháu là hưởng tuần trăng mật —— đã sớm nghe nói núi
Thiển là một nơi tốt, lần này chúng cháu cùng đi nơi đó vui đùa một chút!"
Bác gái hỏi anh lần này có phải đi hưởng tuần trăng mật không, tuy nhiên
cô hoàn toàn đoán sai, nhưng những lời này thật khiến Liên Tĩnh Bạch cảm
giác thật vui mừng, hưởng tuần trăng mật, cũng không phải sao, khó được