nhường, thời khắc mấu chốt, anh vẫn rất có thể giữ được ranh giới cuối
cùng, kiên trì quyết định.
Vì không để Mịch Nhi chờ đợi kết hôn trong thời gian khá dài dấy lên
các ý nghĩ kỳ lạ phá hoại hôn nhân, anh nhất định cắn chết không buông tay
lập tức sắp xếp đính hôn!
"Làm sao anh càng ngày càng quá đáng. . . . . ." Mịch Nhi rõ ràng cảm
nhận được Liên Tĩnh Bạch bắt buộc phải tổ chức tiệc đính hôn, không thể
làm gì khác hơn là quanh co nói, "Nhưng thời gian định vội vã như vậy, đủ
thời gian thông báo dì Liên chú Triển, cha mẹ em, Liên Tranh Dĩ Mặc, còn
có chú dì Dịch Nhi trong trụ sở không. . . . . . Cũng không thể vì vấn đề thời
gian, dẫn đến tiệc đính hôn của chúng ta căn bản không có người thân bạn
bè đến, đây giống kiểu gì! Ít nhất phải xác định thời gian bữa tiệc với mọi
người trước, bắt đầu từ từ chuẩn bị được không. . . . . ."
Nếu như không thay đổi được sự thật cử hành nghi thức đính hôn, vậy cô
có thể thay đổi thời gian đính hôn cũng được.
Ít nhất, anh không nên định ngày vội vàng như vậy, lại muốn trong vòng
mấy ngày liền tuyên bố tổ chức tiệc!
Dù sao vẫn nên cho cô một chút thời gian để tiếp nhận, để cô suy tính
một chút chứ, cô thật không thể tiếp nhận đính hôn nhanh như vậy. . . . . .
"Tin tưởng anh, chỉ cần chúng ta định ngày đính hôn rồi, cả người nhà
của anh và em cho dù bây giờ đang ở quần thể sao ngoài hệ Ngân hà, cũng
sẽ lập tức chạy về, nhất định có thể đúng giờ tham dự bữa tiệc đính hôn của
chúng ta, em hoàn toàn không cần lo lắng." Liên Tĩnh Bạch tràn đầy tự tin
nói, "Đây là đính hôn chỉ có một lần trong cuộc đời của chúng ta, bọn họ dĩ
nhiên tuyệt đối cũng không muốn bỏ qua!"
"Nhưng sẽ không chuẩn bị kịp nữa. . . . . ." Vẻ mặt Mịch Nhi đau khổ,
kêu rên liên tục nói, "Mặc dù em rời khỏi năm năm rồi, mà em vẫn nhớ nhà