". . . . . ." Mặt của Mịch Nhi không khỏi đỏ hết, cô xin lỗi rũ xuống đôi
mắt tím, ấp a ấp úng một hồi, mới kêu lên một chữ , "Mẹ. . . . . ."
"Con dâu tốt, về sau mẹ liền giao tĩnh bạch cho con, con phải đối tốt với
nó, mẹ tin con mẹ nhất định sẽ toàn tâm toàn ý đối với con, sẽ không phụ
lòng con!" Liên Hoa sờ sờ gương mặt mềm mại của Mịch Nhi, quan tâm
nói, " Chỗ này của mẹ cũng không cần con bận rộn, biết con vẫn nhớ mong
Liên Tranh mấy năm không thấy, đi tìm nó nói chuyện đi! A, đúng rồi, nếu
như một hồi gặp được Tố Tâm, cũng bảo bà ấy tới đây nghỉ ngơi một chút!"