Anh nghe được họ len lén kể chuyện vị hôn thê của anh từng trải qua, bối
cảnh thậm tệ của cô dâu mình được che giấu đã bị họ tiết lộ, lúc này choc
giận Liên Tĩnh Bạch cỡ nào!
Nhà họ Triển tuyệt đối không muốn tin tức con dâu trưởng tương lai thậm
tệ như thế truyền khắp xã hội thương lưu của thành phố K, vì giữ thể diện
của nhà họ Triển, làm sao Liên Tĩnh Bạch có thể bỏ qua cho họ!
Chuyện nhất định sẽ bị khuếch trương không giới hạn, thậm chí sẽ dính
líu đến gia tộc của các cô. . . . . .
"Nói chuyện đi, làm sao bây giờ thành câm rồi?" Mịch Nhi đưa mắt nhìn
Liên Tĩnh Bạch một cái, trên mặt vẫn chưa hồi phục chút nào, cô giận quá
hóa cười tiếp tục trêu ba người này, "Các cô vừa rồi nói tôi thế nào , bây giờ
lại thêm một người người nghe, các cô rống tiếp đi? Vừa rồi nói đến chỗ
nào, hình như là nói gia tộc của các cô muốn đối phó tôi? Các cô chuẩn bị
đối phó tôi thế nào hả. . . . . ."
"Mịch Nhi, em không cần chấp nhặt với các cô ta, không cần để lời nói
xằng nói bậy của các cô ta trong lòng. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch tiến lên kéo
cô, an ủi Mịch Nhi đã gần như xù lông bùng nổ mới nói, "Ngoan, đừng
nóng giận, chọc tức mình vẫn là anh đau lòng! Nếu như em thích những
tình tiết kia, hay là tiếp tục đọc tiểu thuyết mạng đi, làm gì nhất định nghe
ào tưởng mình là nhân vật chính hư cấu kia. . . . . ." "
"Tránh ra, ai cho anh đụng em đấy!" Mịch Nhi lạnh lùng đẩy Liên Tĩnh
Bạch ra, ôm ngực hừ nói, "Hôm nay em cũng nghe chuyện rất nhiều đàn
ông có mới nới cũ xưa, cái gì bây giờ trèo càng cao, về sau sẽ ngã càng
thảm, cái gì tạm thời cảm thấy mới mẻ rất nhanh sẽ hết hạn. . . . . . Em
không dám hưởng thụ sủng ái nữa, coi chừng sẽ bị người ta nguyền rủa
giảm thọ!"