Nhưng cúi đầu nhìn lửa nóng bành trướng dâng trào, Mịch Nhi hoàn toàn
có thể tưởng tượng được giờ phút này Liên Tĩnh Bạch bị băng và lửa hành
hạ, thân thể anh bị cô khơi lên bị cô vỗ về chơi đùa, nhưng lại không có
cách nào leo tới đỉnh núi, không cách nào buông thả, loại đau khổ này có lẽ
so với bắt đầu chưa có tiếp xúc sẽ càng khó chịu hơn. . . . . .
Hạ quyết tâm, Mịch Nhi cắn môi dưới, tiếp đó, cô nhẹ nhàng mở cái
miệng ra, giống như hiến tế, ngậm lấy lửa nóng hầm hập. . . . . .
d@d^al*qu!ydon-Mèo Hoang
"A --" Liên Tĩnh Bạch kêu lên một tiếng, so với giật điện còn phải ngồi
dậy rất nhanh.
Nếu như vừa rồi ngón tay nắm lấy vẫn còn ở trong phạm vi chịu đựng
của anh, thì hành động bây giờ của Mịch Nhi lại hoàn toàn vượt ra khỏi tất
cả tưởng tượng của anh!
Hạ thân bị làn môi nóng rực bao chặt, cảm xúc giông như tơ lụa như
nhung, chất lỏng non nớt thấm ướt quanh mình, thỉnh thoảng đụng phải
hàm răng cứng rắn, đầu lưỡi mềm mại. . . . . .
Cho dù Mịch Nhi chỉ cứ ngơ ngác "Cắn" như vậy, cho dù không có kỹ
thuật dùng lưỡi làm cho sâu hơn, đã khiến thân thể của anh được đến thiên
đường!
Linh hồn của anh giống như là một chiếc lông vũ nhẹ nhàng bay lượn,
máu trong tứ chi ầm ầm nổ tung, khoái cảm nhạy cảm kịch liệt giống như
khói lửa nhanh chóng nhuộm cả tứ chi, lồng ngực của anh tràn đầy ngọn lửa
bộc phát, đại não bị cháy sạch cuồn cuộn, không dám tin được người yêu
nhất thân thiết nhất hầu hạ!
Toàn thân bắp thịt của Liên Tĩnh Bạch đều rung động mãnh liệt, tất cả
thần kinh đều chỉ tập chung môi lưỡi Mịch Nhi vây quanh bộ vị, ngọt ngào
dễ chịu như vậy, khoái cảm giống như chỉ muốn nổ tung . . . . . .