Anh ta thật sự sai lầm rồi, anh ta vẫn luôn tìm sai người, lãng phí thời
gian hai, ba năm ở trên thân của một người không đúng!
Cho nên, tất cả cố gắng của anh ta trong những năm này cũng chỉ lãng
phí thời gian, có lẽ, anh ta đã bỏ lỡ người chính xác, vẫn còn khăng khăng
một mực!
"Về sau, về sau tôi sẽ không nghĩ sai nữa. . . . . ." Trong lòng Alex kịch
liệt đấu tranh một phen, rốt cuộc lẩm bẩm tuyên cáo nói: "Gặp lại sau, Mịch
Nhi, chuyện trước kia là tôi không đúng, lần này, tôi muốn đi tìm Mục cô
nương chân chính thuộc về tôi!"
Anh ta vừa liếc nhìn Mịch Nhi và Liên Tĩnh Bạch dựa sát vào nhau, toàn
thân run lên, xoay người liền chạy thật nhanh.
Mịch Nhi sững sờ nháy mắt mấy cái, cô quả thật không thể tin được mắt
mình, cô không có nhìn lầm đi, lần này, không phải là cô đối mặt với Alex
nước miếng công kích kế tiếp lui bại đến bất đắc dĩ tránh né, mà là Alex
anh ta chịu thua xấu hổ vô cùng, tự mình chủ động rời đi!
Cô thậm chí nhéo mình là một cái, ở đáy lòng không ngừng hồi tưởng
mấy câu nói cuối cùng của Alex, anh ta thật sự đang nói mình sai rồi, xác
thực mở miệng xưng hô cô là Mịch Nhi không phải Mục cô nương, hơn nữa
anh ta còn bảo đảm sau này sẽ không sai nữa , muốn đi tìm người yêu chân
chính!
Đây quả thực là kỳ tích nha! Là kỳ tích cô chờ đợi hơn mấy năm! Hiện
tại cuối cùng xảy ra!
Mịch Nhi trợn to hai mắt nhìn chằm chằm phương hướng Alex chạy đi,
đôi mắt tím nháy cũng không nháy vững vàng đuổi theo hành động của anh
ta, chỉ sợ anh ta sẽ quay đầu trở lại. . . . . .