chủ trì vô số hôn lễ, nhưng chỉ có lần này, ông từ trên người đôi vợ chồng
mới vô cùng xuất sắc này, thấy được tình yêu vô cùng vô tận.
Liên Tĩnh Bạch cưng chiều nhìn gương mặt kiều diễm của Mịch Nhi,
Mịch Nhi cũng ngẩng đầu dịu dàng nhìn thẳng vào mắt Liên Tĩnh Bạch,
trong mắt họ chỉ có lẫn nhau, đây là hôn lễ của bọn họ, là tình yêu thăng
hoa của bọn họ!
Bắt đầy từ hôm nay, người bên cạnh sẽ trở thành bạn đời danh chính ngôn
thuận của mình, thành người mình yêu cả đời này!
"Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu!" Lúc này cha sứ tuyên thệ hôn lễ
hoàn thành, ông cười chúc phúc cho hai người "Chúc hai người hạnh phúc,
đến khi đầu bạc răng long!''
Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi nhìn nhau cười một tiếng, hai người nhẹ
nhàng chạm môi vào nhau, giống như sao hỏa gặp trái đất, khi bốn cánh
môi tiếp xúc, chính là không cầm được ngọn lửa nhiệt tình. Hai người xem
như không người hôn sâu nóng bỏng, khiến tất cả tân khách vây xem nhiệt
tình vỗ tay hò hét.
Sau một lúc lâu, nụ hôn nóng bỏng của chú rể và cô dâu kết thúc, dưới
đài bắt đầu có người ồn ào: "Cô dâu có thể ném hoa cưới rồi."
Lời này vừa nói ra, một đám trai gái phía dưới bắt đầu điên cuồng kêu
gọi, thúc giục Mịch Nhi nhanh chóng tiến hành bước này.
Kể lại rằng, nhận được hoa cưới của cô dâu sẽ là người kế tiếp kết hôn,
cho nên, mỗi lần đều có truyền thống cướp hoa, vô số cô gái đợi gả trong
lần này tiến lên phía trước tranh đoạt, để cầu một vận may.
Huống chi hoa hôm nay không phải là bình thường, cô dâu là đại tiểu thư
nhà họ Mục, xuất thân giàu có, cô lại gả cho người đàn ông vô cùng tốt ,đại
thiếu gia nhà họ Triển, bó hoa do cô tự tay ném ra, tuyệt đối lmang may