GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 207

Gigi! Cô thuê một chiếc xe của cửa hàng Adams làm gì? Chẳng phải

cô đã có đủ những cỗ xe bốn bánh hay độc mã của riêng mình sao? Và tại
sao cô đột nhiên lại ăn mặc như một bà triệu phú người Mỹ nào đó?

“Nghĩ lại”, anh nói với Adams, “Tôi đã quyết định thuê một cỗ xe

trong sáng nay”.

Cỗ xe thuê của Gigi đi về hướng Đông, qua cầu Westminster ,

Lambeth, và đi vào Southwark. Những cửa hàng nối nhau trên những con
đường lớn. Những người buôn bán tha thẩn bán dây dợ, bia gừng và dâu
tây được mang đến từ những vùng nông thôn Miền Tây. Những người đàn
ông đeo biển quảng cáo mọi thứ từ thuốc lá đến thuốc viên dành cho phụ
nữ trước ngực, mệt mỏi canh chừng những kẻ quậy phá cứ thích lật ngược
chúng lại cho vui.

Có nhiều ngôi nhà trông tươm tất, vài cái thậm chí mang vẻ sung túc.

Nhưng sự thịnh vượng không trải rộng ra đến con đường chính. Cỗ xe rẽ
vào một con ngõ, trong phạm vi vài khu phố mà những người hàng xóm
bám níu lấy sự tôn kính chỉ bằng móng tay của mình.

Cỗ xe dừng lại trước một tòa nhà nhỏ nằm giữa một nhà hàng cáu bẩn

nồng nặc mùi xúc xích và hành, và một văn phòng của một bác sĩ hứa hẹn
không những chữa khỏi bệnh tật thông thường và bệnh phụ nữ mà còn tái
tạo được tóc và giảm béo phì.

Nửa tá phụ nữ đứng trên vỉa hè, hai người đang bế con nhỏ, tất cả đều

chờ đợi. Họ vuốt thẳng váy và tóc bằng những bàn tay không đi găng, cố
gắng không nhìn chằm chằm vào quý bà sang trọng trong cỗ xe, nhưng thật
khó để tỏ ra như vậy.

Người đánh xe nhảy khỏi xe, tháo những bậc thang xuống, và cửa mở.

Gigi bước xuống, với dáng vẻ giàu có hơn cả Chúa và lạnh lùng hơn
Persephone trong giường của Hades (*) , chiếc váy ban ngày màu xanh lục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.