GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 13

Không được. Bây giờ không được nhụt chí, phải tự tin lên. Còn hơn

20 ngày nữa là tới cuộc thi rồi. Hải Minh tự nhủ với lòng : thực ra, mày rất
xuất sắc, mày có tài năng và thiên phú xuất chúng, cái mà mày cần chỉ là cơ
hội mà thôi, nhất định phải kiên trì lên. Vào lúc anh đang cháy hết mình và
tràn đầy tự tin lập kế hoạch cho lần chụp ảnh tới. Tiếng gõ cửa bên ngoài đã
quấy nhiễu luồng suy nghĩ sáng tác của anh.

Hải Minh có hơi thiếu kiên nhẫn mà quay đầu lại nhìn ngoài cửa kính,

trong lòng nghĩ, không nhìn thấy ngoài cửa treo bảng "Tạm ngừng kinh
doanh" rồi sao.

Cho dù trong lòng không tình nguyện cho lắm, Hải Minh vẫn rời căn

phòng nhỏ bên trong, ra ngoài mở khóa cửa kính. Bên ngoài, người đàn ông
hơn 30 tuổi khiêm tốn gật đầu chào, hỏi rằng :"Cho hỏi anh là nhiếp ảnh
gia Hải Minh phải không?"

Hải Minh gật đầu đáp :"Là tôi."

Người đó nói :"Anh Hải Minh, chào anh, tôi là Đinh Lực, tôi có chút

chuyện muốn làm phiền anh một lát."

Hải Minh chỉ vào tấm bảng treo trên cửa và nói :"Anh à, xin lỗi, hôm

nay tôi có chút chuyện phải xử lý, cho nên đóng cửa một hôm, anh có thể
đổi ngày khác không..."

Đinh Lực nói :" Anh Hải Minh, tôi chỉ có chút chuyện, không làm lỡ

của anh mấy phút đâu. Việc này đối với tôi mà nói rất bức thiết, cũng rất
quan trọng, xin anh giúp đỡ tôi được không?"

Hải Minh do dự một lát, hơi bất lực mà nói :"Được rồi, mời vào."

Hai người ngồi xuống sô pha của studio. Hải Minh quan sát đánh giá

người đàn ông nhỏ con gầy ốm tầm 40 tuổi này, hỏi :"Anh có việc gì cần
tôi giúp?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.