GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 85

"Nói thật, anh không bằng lòng truy ra tính chân thật của câu chuyện

này đâu. Anh thà là xem nó là một câu chuyện hư cấu còn hơn." Em trai
Phương Nguyên quay đầu qua nói với giáo sư Lan, "Giáo sư, ông cảm thấy
thế nào? Câu chuyện này vẫn xem là đặc sắc chứ hả?"

"Ừm, không tệ." Giáo sư Lan mỉm cười khen, đồng thời nói với

Phương Nguyên, "Bây giờ phải xem cậu ra sao rồi, hi vọng cậu có thể kể ra
một câu chuyện đặc sắc tương tự."

Ai biết được, Phương Nguyên nhíu mày nói :"Xin lỗi, cả đời này con

đều chưa từng trải qua những chuyện kì quái lạ lùng, con không biết nên kể
gì cả."

Em gái của Phương Nguyên thốt lên :"Haiz, anh hai à!"

Giáo sư Lan đợi mấy giây, nhún vai nói :"Nếu như cậu thực sự không

có chuyện gì hay ho để kể, vậy thì xin thứ lỗi, tôi cũng chẳng có cách nào
thực hiện lời hứa của mình rồi." Nói rồi, ông liền chuẩn bị từ trên sofa đứng
dậy.

"Không, đợi đã, giáo sư!" Phương Nguyên vội vàng nói :"Thực

ra...con có một câu chuyện ly kì quái dị. Chỉ là, con không biết nên kể như
thế nào nữa."

"Ồ, tại sao vậy?" Giáo sư Lan tò mò hỏi.

"Bởi vì, con đã đồng ý với cha con rồi...Bây giờ, con chưa được sự

đồng ý của cha..." Phương Nguyên ngừng một lát, nhớ ra là bây giờ đã
không thể nào có được sự đồng ý của cha nữa rồi, liền nói, "Vậy thì....thôi
để con kể vậy."

Giáo sư Lan dựa lưng vào sô pha, biểu hiện ra một dáng vẻ rất hứng

thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.