Mà lúc này, ở trên con đường nhựa bên tay trái có khoảng tám chiếc xe
mô tô đang dựng la liệt, gần như thành một hàng rào chắn để không cho bất
kỳ phương tiện nào qua. Ngồi trên xe là những thanh niên mặc áo phông
màu đen, trước ngực có thêu một chữ V màu vàng nhìn khá nổi bật. Có
người khoanh tay hút thuốc, có người cười nói với nhau, có người thì nhìn
chằm chặp vào chiếc ô tô đang đi tới và chỉ trỏ, nói gì đó với người bên
cạnh với một vẻ thích thú.
Mục đích của những người đi mô tô này rất rõ ràng, muốn chiếc ô tô đi
lên con đường mòn nhỏ ở bên tay phải.
-Làm sao đây mày? Dừng lại đánh nhau một trận không?- Gã lái xe hỏi
đồng bọn, hình như gã rất không nguyện ý đi lên con đường mòn gồ ghề
kia.
-Mày muốn bị bọn nó lấy thịt đè người sao? Nó dám dừng ở đây thách
thức mình tức là nó chắc ăn rồi. Đi vào con đường kia đi.
-Mày biết đường đó dẫn tới đâu không?- Gã lái xe hỏi lại, dù sao trong
bốn người thì chỉ có gã là dân bản địa ở đây, chỉ có gã mới biết hết mọi
đường ngang ngõ tắt trên đảo mà thôi. Dĩ nhiên gã cũng nhận ra con đường
này dẫn tới đâu.
-Tới đâu mặc kệ. Còn hơn là làm không được việc, có khi còn mất mạng
oan, mà không mất mạng oan thì cũng bị đánh hừa sống thiếu chết rồi bị
tống vào tù.- Tên ngồi kế bên gạt đi.
Gã lái xe thở dài, cũng không còn thời gian để hắn băn khoăn nữa vì
chiếc xe đã tới đầu ngã ba, hắn chỉ có thể bẻ lái cho chiếc xe chuyển sang
con đường gồ ghề mà thôi.
Quả nhiên những tên đi mô tô không phải muốn buông tha, cả hội lập tức
nổ máy và cho xe theo sau. Nếu người nào nhìn tới thì thậm chí có thể hiểu