GIÂY PHÚT NÀY - Trang 293

3.

Thời gian trôi quá nhanh.

Thập niên 2010 đã kết thúc.

Nước Mỹ đã kết thúc duyên nợ với cha con nhà Bush và thay vào đó là

những năm Obama lên nắm quyền.

Mỗi lần trở lại, tôi tiếp tục theo dõi những biến chuyển của thế giới.

Internet đã xâm nhập và chiếm lĩnh mọi thứ: âm nhạc, sách báo, điện ảnh.
Con người sống với một chiếc điện thoại di động không rời khỏi tay, cứ ba
phút họ lại lơ đễnh liếc vào đó một lần. Iphone, Facebook, Google,
Amazon… Mọi thứ trở thành ảo, kỹ thuật số, phi vật chất: thư từ, trao đổi,
bạn bè, giải trí.

Trong những cuộc chuyện trò, có nhiều thuật ngữ văn hóa tôi không nắm

bắt được. Tôi không biết những diễn viên mới, những nhóm nhạc rock mới,
những nhân vật nổi tiếng mới mà tôi thậm chí vẫn không hiểu tại sao họ lại
nổi tiếng.

Tôi còn nhớ lời nhận xét của cha mình hồi đầu những năm 1980 khi tôi

dành hàng giờ đồng hồ đeo tai nghe băng cát sét: “Cái máy này sẽ tạo ra cả
thế hệ những kẻ điếc lác và điên khùng”, “Madonna quá rẻ tiền, David
Bowie là đồ ái nam ái nữ, Eric Clapton là thằng nghiện”. Đến lượt mình, tôi
cũng tỏ ra là một trong những lão già lẩm cẩm phản động mà tôi từng ghét
cay ghét đắng khi còn ở tuổi thiếu niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.