GIÓ LẠNH CÙNG NHIỆT HOA ĐIÊU - Trang 116

“Bà ngoại, sắc trời không còn sớm, chúng ta về nhà đi thôi.”

“Hảo.” Bà ngoại nắm năm xưa tay đứng lên, “Về nhà ta cho các ngươi

nấu cơm đi.” Nàng lại cong lưng, thực không tha mà đem gương mặt dán
lên lão nhân ảnh chụp, giống thiếu nữ dường như cọ cọ: “Lão nhân, ta đi về
trước, hôm nào lại đến xem ngươi.”

Bà ngoại thân thể vốn dĩ liền không tốt, lên núi khẳng định phí không

ít sức lực, hơn nữa lại trên mặt đất ngồi lâu lắm, nàng lên khi hai chân đều
đánh run run, run đến giống như giây tiếp theo liền sẽ chống đỡ không
được thân mình, năm xưa xem đến hãi hùng khiếp vía.

Trình Ngộ Phong thấy thế, chậm rãi ngồi xổm xuống, “Ta tới bối đi.”

“Cơ trưởng, tạ……”

“Ngươi quên ta và ngươi nói qua nói?”

Năm xưa nhấp khẩn môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.