GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 126

một nho-sĩ trói gà không chặt, con người thuần hậu và thế cô sức yếu, dẫu
thù giặc phải ôm ấp trong thâm-tâm. Làm quan đồng thời với Lãnh-binh
Tấn, ông làm trái ngược bạn đồng liêu. Trong khi Lãnh-binh Tấn gào ra
khói thét ra lửa, Lê-tấn-Đức, như tên ông đã chỉ, đem nhơn-đức băng bó bớt
những vết thương đau của dân chúng. Một trong những công-đức lớn của
ông là cho đào ao lớn tại làng Thành-phố. Dân chúng tri ơn, tới ngày nay
còn gọi ao ấy là ao Ông-Đốc, vì về sau ông lên chức đốc-phủ-sứ. Tại Gò-
công ngày nay có một con đường gọi là đường Đốc-phủ-sứ để tưởng niệm
người hiền đức biết thương dân. Chúng tôi đề-nghị gọi đường này là đường
đốc-phủ Đức cho rõ rệt hơn và có tính cách lịch-sử, hơn là gọi trơn đường
Đốc-phủ-sứ, vì Đốc-phủ-sứ trơn có nghĩa gì đâu ? Đốc-phủ-sứ nào mới
được chứ ? Vì cũng có vài Đốc-phủ quỉ-sứ đó thì sao ?

ÔNG CHỦ SỰ THIỀU

Tại Gò-công có con đường được đặt tên là đường Chủ-sự Thiều. Chủ-

sự Thiều là ai ? Đã làm gì để được nêu danh muôn thuở ?

Ông tên thật Trần-đình-Thiều, người làng Thuận-ngãi (làng Thành-

phố). Từ nhỏ theo Hán-học, ông thông-minh và hiếu học. Dưới triều Tự-
Đức, luôn hai khoa ông thi đậu Tú-tài. Được bổ ra làm việc, ông giữ chức
Hình-bộ chủ-sự tại Đế-đô, kinh thành Huế.

Đời làm quan một mực thanh-liêm chánh-trực, lúc chí-sĩ trở về Gò-

công, ông lập trường dạy học, đem sức già đào luyện lớp hậu-sinh. Nhờ
công lao dạy dỗ của ông, học trò nhiều người nên danh phận.

Ông cũng là một văn nhân có hạng, bài phú « Tân-hòa thắng-cảnh »

của ông còn truyền tụng đến ngày nay.

Công đào tạo thanh-niên, công vun bồi văn-học, ông Nguyễn-đình-

Thiều quả xứng đáng được nêu danh và tưởng niệm.

BÀI PHÚ TÂN-HÒA THẮNG CẢNH

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.