GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 144

- Em không biết anh cần gặp em làm gì khi chúng ta có thể gặp nhau ở nhà.
Lâm tha thiết:
- Anh muốn chúng ta nói chuyện trong một không gian khác ở nhà. Anh
muốn chúng ta hiểu nhau hơn.

Thiên Lý im lặng. Cô vẫn còn giận Lâm khi nhớ tới buổi tối hôm anh hạnh
họe khi cô ở nhà bà Hạnh về trễ hơn thường ngày. Vì giận nên Lý thường
lẫn tránh anh.
Cất hồ sơ vào tủ, Lý bảo:
- Anh không cần chờ nữa, mình đi được rồi.
Lâm tủm tỉm cười. Lý nói:
- Anh đừng đưa em tới quán hôm trước.
Lâm nhíu mày:
- Sao vậy?
- Em không thích.
- Nhưng đó là nơi lần đầu chúng ta đi ăn với nhau mà.
Thiên Lý nhấn mạnh:
- Em sợ lại gặp người quen cũ ở đó.
Lâm thảng thốt:
- Vậy sao!
Tăng ga cho xe chạy nhanh hơn, anh nói:
- Anh hiểu rồi. Anh sẽ tìm một quán không làm em choáng khi đang ngồi
mà vội đứng dậy.
Lý buột miệng:
- Anh cũng nhớ chuyện nhỏ đó nữa à?
Lâm nói:
- Anh nhớ tất cả những gì liên quan tới em. Có điều hôm đó anh hơi ngốc
nên đã không nghĩ tới nguyên nhân sâu xa khiến em choáng.
Chép miệng, Lâm nói:
- Tiếc thật! Nếu để ý, biết đâu anh đã thấy người đàn ông từng làm em điêu
đứng.
Lý gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.