GREY- THẾ GIỚI 50 SẮC THÁI QUA TỰ SỰ CỦA CHRISTIAN GREY - Trang 123

"Đến đây nào." Tôi vòng tay ôm vai cô ấy để bảo vệ cô ấy khỏi gió, dẫn cô
ấy đến thang máy. Chúng tôi giữ im lặng trong suốt quãng thời gian đi
xuống căn hộ của tôi. Cô ấy đang mặc một chiếc áo xanh lá nhạt, bên ngoài
là áo khoác đen. Nó rất hợp với cô ấy. Trong đầu dự tính sẽ mua cho cô ấy
thật nhiều quần áo màu này, nếu cô ấy đồng ý với lời đề nghị của tôi. Cô ấy
lẽ ra phải được ăn mặc đẹp hơn. Mắt chúng tôi gặp nhau trên tấm kính
thang máy. Cô ấy theo tôi qua gian phòng nghỉ, qua hành lang, đến phòng
khách.

"Tôi giúp em cất áo khoác?"

Tôi hỏi, Ana lắc đầu, kéo vạt áo sát vào để nói cô ấy muốn mặc áo khoác.

Okay.

"Em uống gì không?" Tôi thử một cách thăm dò khác, và quyết định sẽ
uống thứ gì đó để ổn định thần kinh của mình.

Sao tôi lại lo lắng như vậy chứ?

Vì tôi muốn cô ấy.

"Tôi uống vang trắng. Em cũng uống nhé?"

"Vâng." Cô ấy nói.

Vào nhà bếp tôi cởi áo khoác, mở tủ rượu. Tôi lấy ra chai Pouily – Fumé,
Tôi nhìn Ana đang ngắm cảnh qua cửa ban công. Khi cô ấy quay vào, đi
đến nhà bếp tôi hỏi liệu cô ấy thích rượu tôi chọn.

"Tôi không rành gì về rượu cả, Christian.Nhưng tôi chắc là nó rất ngon."
Giọng cô ấy dịu lại. Chết tiệt. Nó không tốt. Có phải cô ấy quá sức chịu
đựng không? Phải vậy không?

Tôi đở rượu ra li, đi đến giữa phòng khách nơi cô ấy đứng, nhìn chằm chằm
vào bức tranh con cừu hiến tế. Cô ấy trông lạc lõng.

Như tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.