GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 306

GỬI NGƯỜI TÔI YÊU

Vũ Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 19: Tôi Sẽ Không Chúc Các Người Hạnh Phúc

Sao tôi lại phải chúc các người hạnh phúc, tại sao lại phải tự tay dâng

hạnh phúc của mình cho cô? Cô lấy đi hạnh phúc của tôi, đã không cảm ơn
tôi thì thôi, lại còn coi tôi như con ngốc vậy. Thẩm Anh Xuân! Cô được
đấy! Cô bất nhân thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa! Là cô dạy tôi làm như
vậy! Là cô cho tôi cáic quyền được làm mọi thứ đối với cô.

Suốt kỳ nghỉ Hứa An Ly không gặp bạn bè, nên khi đến trường gặp lại

thấy ai cũng có sự thay đổi lớn. Chu Lệ Diệp đẹp hơn trước nhiều. Từ khi
nghỉ đông về nhà, cô luôn giúp mẹ kinh doanh siêu thị và kiêm nhân viên
đưa hàng, ngày nào cũng bịch lớn bịch nhỏ vác lên tầng, giảm béo không
cần tiêu tiền, như thế không gầy mới là lạ. Tần Ca vẫn đến hát tại quán bar,
tiền boa của một tháng cũng đủ tiền học phí của kỳ sau rồi. Đường Lý Dục
hình như béo lên một chút và môi thì lúc nào cũng nở nụ cười đầy mê hoặc
như trước. Nghe nói, phần trăm quảng cáo trong một kỳ nghỉ của anh ta
cũng đỉ cho sinh hoạt cả năm.

Còn về Thẩm Anh Xuân, cũng vẫn cái bộ dạng đại tiểu thư cao quý ấy,

bất kể là đứng ở đâu, vị trí nào cô ta vẫn cứ toả sáng. Mỗi lần từ Mỹ về, cô
ta đều mang thoe một ít đồ ăn vặt mà trong nước không có để chia cho mọi
người. Thẩm Anh Xuân thường nói kháy các anh em của Đường Lý Dục là
vật cảnh mà cô ấy nuôi, chỉ khi đói mới nhớ đến cô.

Chu Lệ Diệp thấy ngứa mắt với cái kiểu kênh kiệu của cô ta, đứng một

bên lườm nguýt: “Chỉ có nhà cô ta là có tiền chắc? Mẹ tôi mỗi năm cũng
kiếm ít nhất một trăm nghìn tệ, đã làm mười mấy năm rồi, tích góp trong
mười mấy năm thì cũng được một món kha khá chứ chẳng vừa? Tôi còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.