GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 330

Còn Thẩm Anh Xuân không hề tỏ vẻ dương dương tự đắc. Cố tỏ ra vẻ

khiêm tốn, đây là đặc tính tốt mà cô kế thừa của mẹ từ nhỏ.

Còn về đời sống tình yêu, không phải như sự nghiệp, không phải là

bạn muốn như thế nào thì sẽ được như thế ấy, còn phải để ý đến cảm giác
của người kia nữa. Sau khi tốt nghiệp, Thẩm Anh Xuân và Đường Lý Dục
ra ngoài thuê nhà ở, sống chung với nhau một cách đàng hoàng trong thế
giới riêng của hai người.

Thẩm Anh Xuân chuẩn bị mượn tiền bố mẹ. Cô muốn mua một căn

nhà mà không cần trả góp, nhưng Đường Lý Dục lại không cảm thấy vì sắp
có một ngôi nhà riêng của mình mà vui vẻ. Bởi vì anh muốn dùng tiền của
chính mình kiếm được để mua nhà, chứ không phải là tiền của bố mẹ cô ấy.
Dùng tiền của họ khiến anh có cảm giác tự ti và bị lệ thuộc.

Vì chuyện này, mà hai người hễ cứ nhắc đến chuyện nhà cửa là lại cãi

nhau đến không dứt ra được.

Thẩm Anh Xuân có lý do của cô, nhà thuê thì quá cũ, cô sống không

quen còn nhà đẹp hơn thì tiền thuê quá đắt. Quan trọng nhất là cô không thể
sắp xếp, bố trí phòng theo tưởng tượng của mình, chủ nhà không đồng ý.
Cuộc sống chất lượng tốt thì phải là có một ngôi nhà to mà mình thích mặt
tiền thì hướng ra biển, còn sau lưng thì dựa vào núi.

Đường Lý Dục muốn chứng minh về điểm này. Anh là đàn ông, anh

muốn nuôi gia đình, muốn cho cô và gia đình cô một minh chứng có sức
thuyết phục. Anh muốn dựa vào năng lực của chính mình để có thể mang
lại cuộc sống hạnh phúc cho cô con gái quen sống trong nhung lụa của họ.
Cái suy nghĩ này, từ lúc họ bắt đầu quen nhau đến giờ, anh không có cơ hội
để phát huy tài năng. Bây giờ, cơ hội ấy đến rồi, anh sẽ không bỏ qua suy
nghĩ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.