anh nghiên cứu. Cô chạy tới hỏi ý kiến tôi. Sự việc đã thế chỉ có cách báo
cáo thực với lãnh đạo thôi. Bên Công an phân vân vì đối tượng là một trí
thức có học vị cao lại là đảng viên, cần tránh tai tiếng oan tình. Lúc đó bên
Công an chưa có bộ phận nghiên cứu khoa học hình sự tầm cỡ như bây giờ
đâu. Mọi vấn đề liên quan đến pháp y đều dựa vào bộ phận pháp y của các
bệnh viện và trường Đại học trong khi sự nghi vấn này lại liên quan tới một
cán bộ có uy tín trong ngành. Chuyện đơn giản thôi. Chỉ cần khai quật tử
thi lấy mẫu bệnh phẩm mọi sự rõ ràng ngay. Nhưng lại có dư luận tung ra là
anh đang có công trình nghiên cứu bệnh thương hàn ở trẻ con. Nếu vợ anh
chết vì bệnh ấy càng làm cho anh đau khổ hơn và khả năng lây nhiễm cho
những người thi hành công vụ chưa biết thế nào. Do có nhiều mối quan hệ
với bên Công an từ thời kháng chiến, được các anh tin tưởng nên có việc gì
liên quan tới nghiệp vụ hoặc người trong ngành y là các anh thường tham
khảo ý kiến của tôi. Không có cách nào khác ngòai việc phải khai quật tử
thi để mọi sự tỏ tường. Dường như anh chột dạ. Sau khi chị chết, chủ nhật
nào anh cũng xuống nghĩa trang viếng vợ và khi ra về anh đều như vô tình
đặt vài viên gạch ở nơi nào đó bên mồ. Thừa dịp Bộ Y tế điều mấy vị đầu
ngành Nhi – Sản lên Tây Bắc kiểm tra công tác Bảo vệ bà mẹ và trẻ em,
người ta đã cho đào một hố sâu cách đầu mộ vài mét, từ đó đào ngách vào
nơi an táng, lôi quan tài ra thực hành việc điều tra khám nghiệm tử thi. Sau
đó lại trả về nơi mộ cũ mà các dấu vết bên trên hòan tòan được giữ y
nguyên. Mấy tuần sau trở về, việc đầu tiên là anh xuống thăm mộ vợ, lại
lặng lẽ ra về!
Tòa án tuyên phạt anh 20 năm tù giam vì tội đầu độc vợ – Phúc thống
lại phục nhân ngôn (arsénic) sao không tắc tử! Bởi xét nhiều yếu tố khoan
dung trong đó có nêu những khiếm khuyết của người bị hại khiến bị can
bức xúc làm điều mù quáng! Người có lương tâm không thể vui khi một
can phạm dù chỉ bị gia thêm hạn một ngày tù – Nhất nhật tại tù thiên thu
tại ngoại! Nhưng một ngày ta một vỡ ra: Cán cân công lý thời nào cũng
ngả nghiêng bởi quan tòa chỉ là điểm tựa mà cánh tay đòn hai bên là những
thế lực chi phối xã hội luôn luôn lúc ngắn lúc dài!
Chuyện phụ tình già trẻ mỗi người một kiểu…