HẠ TÂN LANG - Trang 107

trường, ngũ quan lại giống mẫu thân đã từng làm chấn kinh thiên hạ, bộ
dáng anh tuấn cực kỳ, ai cũng nói phúc khí của hắn vô cùng tốt.

Ngay cả khi ngủ khóe miệng của hắn cũng hơi nhếch lên, so với bộ

dáng thường ngày phóng túng thì thiếu nửa phần ngạo khí, nhưng hơn một
phần trẻ con. Kỳ thực… hắn cũng chẳng khác tiểu hài tử là bao a, cái gì
cũng không quan tâm, cái gì cũng không lo lắng, tùy tiện mà cười, tự mình
khoái hoạt.

Đầu ngón tay còn chưa kịp chỉa vào má người kia, đối phương đã tỉnh

lại, há mồm cắn một cái, khóe môi vẫn là nhếch lên.

“Lần này không phải ta chọc ngươi nha.”

“Đúng vậy, là ta chọc ngươi.” Đầu ngón tay truyền đến một chút đau,

một chút ngứa, Từ Khách Thu để mặc hắn cắn, ánh mắt dừng lại ở vết bớt
hồng hồng do hắn áp mặt lên bàn ngủ mà lưu lại, cười khúc khích, “Mấy
hôm nay bận rộn, không có… cùng ngươi ở chung.”

Khẩu khí của y mang theo mấy phần áy náy, hiển nhiên biết rõ người

đang dùng ánh mắt tựa cún con mà nhìn mình này, trong lòng cũng có ai
oán.

Ninh Hoài Cảnh há miệng, đứng lên, sờ sờ đầu Từ Khách Thu.

“Nói ngốc nghếch cái gì đó? Ta đương nhiên muốn nhốt ngươi trong

Xuân Phong Đắc Ý lâu mà ôm suốt mấy ngày mấy đêm, nhưng có thể ở
đây bồi ngươi đọc sách, rồi cùng nhau về nhà cũng là tốt lắm rồi.”

Từ Khách Thu nghe được có chút ngốc, Ninh Hoài Cảnh lắc đầu, búng

nhẹ ngón tay lên mũi y một cái. “Ngốc!”

Cuối cùng cũng có thể dùng khẩu khí này mà nói với y một lần, tiểu

Hầu gia trong lòng vui sướng không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.