HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 107

người nọ là ông tổng ở công ty trên lầu, cũng biết anh ta thật sự là bạn bè
kiêm cấp trên của giám đốc nhà mình. Mà lại không phải có bệnh thật…

Nghĩ tới đây, Hạ Tuyền âm thầm lau mồ hôi lạnh, may là lúc đó lười

biếng, không đi báo cảnh sát. Nếu không đắc tội cấp trên của cấp trên,
không cần nghĩ đã biết khỏi phải lăn lộn.

“Hạ Tuyền, gần đây buổi tối cậu rảnh chứ?” Hắn không mở miệng

không có nghĩa là người khác cũng không muốn nói chuyện.

Hạ Tuyền gần đây đúng là cực kì rãnh rỗi, “Rảnh, Lương tổng có

chuyện gì không?”

“Không cần khách khí thế, gọi tôi Lương ca hoặc là A Lập là được

rồi.” Lương Lập vung vung tay, cười nói, “Vậy cậu giúp tôi đưa bữa ăn
khuya cho lão La đi, gần đây tôi rất bận, cậu ta tên này một khi đã làm việc
là rất dễ mất ăn mất ngủ.”

Lương ca? Khóe miệng Hạ Tuyền hơi giật giật, hiển nhiên để cho hắn

người đã từng sống lại gọi cái tên này là không thể nào. Đưa bữa ăn khuya
thì không có vấn đề lớn lao gì, vì vậy Hạ Tuyền lập tức đáp ứng.

“Vậy thì đã làm phiền cậu.”

Lão La à, đừng nói anh em không tạo cơ hội cho cậu nha, Lương Lập

quay người xong có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đã tới mấy
tháng rồi, một chút động tĩnh cũng không có, thực sự là hoàng thượng
không vội thái giám gấp.

Nếu đáp ứng, vậy khẳng định sẽ đưa, bữa khuya mua cái gì thì tốt đây,

Hạ Tuyền không nghĩ nhiều, cảm thấy tùy tiện đưa gì đó là được. Vì vậy
mở chính mình xe điện nhỏ* dễ thương của mình đi ra ngoài, lúc đi ngang
qua quán ăn thì đóng gói ít đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.