HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 222

Diệp Thần quay đầu nhìn về phía trên giường, chiếc giường trắng noãn,
phía trên nằm một nữ hài điềm đạm nho nhã, hồi ức ùa về ngay trước mắt.

"Ca ca, rời giường."

"Ca ca, ăn cơm roài."

"Ca ca. . ."

Từng lời nói nhẹ nhàng cười cười nói nói, đôi má vui vẻ, từng hình ảnh
từng kí ức hiện ra.

Diệp Thần nội tâm chấn động.

Trong lòng của hắn dâng lên một cổ bi phẫn, một quyền đấm trên vách
tường bên cạnh.

Bành!

Mặt vách tường ầm ầm chấn động, liền bạo liệt ra, hắn hét lên rồi ngã gục.

Bọn người Bạch Long lại càng hoảng sợ, từ đó tới giờ chưa từng gặp qua
bộ dáng Diệp Thần như thế.

"Đừng vội, có lẽ còn có thể trị!" Lúc này, Mạc Phong chợt nói.

"Có thể trị?"

Diệp Thần mãnh liệt xoay người, đôi mắt huyết hồng, chăm chú mà nhìn
hắn nửa ngày, mới nói: "Thật sự?" Thanh âm của hắn trở nên khàn khàn
trầm thấp, kéo thật dài, như dùng hết tất cả khí lực.

Mạc Phong trầm tư thoáng một phát, nói: "Nếu là khi xưa, sẽ không có biện
pháp trị liệu, bất quá thể chất của nàng đã có lực lượng 12 người, hơn nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.