cho ngươi phục dụng bình 'Hoa Chôn Cất' thì sẽ bị ngủ say 1 đến 3 giờ
đồng hồ."
"Tại thời điểm ngươi ngủ say, ta tiêm vào trong cơ thể ngươi một loại dược
tề khác, đây là một loại dược tề đặc biệt vô sắc vô vị, cả cơ thể quái vật
cùng mọi thứ chung quanh ngươi đều bị lây cả." Diệp Thần chậm rãi, nói:
"Ở trạng thái bình thường loại dược tề đặc biệt này không có bất cứ tác
dụng gì, nhưng một khi ngửi được mùi của bình dược tề này ở trong tay ta
thì sẽ lập tức tử vong."
"Nói cách khác, trên người của thu hạ chung quanh ngươi đều bị dính loại
dược tề này, một khi ta mở ra cái nắp bình, các ngươi đều chết!"
"Cái gì!"
"Làm sao có thể!"
"Không, không nên tin hắn!"
Trong bầy Quái vật phát ra các loại âm thanh kinh sợ.
Tiểu hắc nuốt ngụm nước miếng, nhớ tới trong phòng nghiên cứu của Mạc
Phong có hơn mấy chục loại độc dược, tâm thần run rẩy, nhưng gương mặt
lại biểu hiện ra không có tí sợ sệt nào, cười lạnh nói: "Thiếu chút nữa hù
được ta! Nếu là như vậy, ngươi cũng ở cùng một chỗ với ta thời gian dài
như vậy, vừa mở ra nắp bình, ngươi cũng sẽ chết!"
Diệp Thần thản nhiên nói: "Đừng quên, ta có giải dược."
Tam Vĩ Ngân Khuyển khóe miệng có chút run rẩy, cắn răng nói: "Ta không
tin!"
"Thật sao?" Diệp Thần cười nhạt một tiếng, "Ngươi cho rằng ta sẽ không
có phòng bị ngươi làm phản ư? Ta cho ngươi đi ra ngoài, dĩ nhiên là có hậu