HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 357

con người ngươi máu lạnh, bất quá ta đại nhân đại lượng tha thứ tội lỗi cho
ngươi a."

Diệp Thần tức giận trợn mắt.

Bên cạnh, Chư Cát Phàm thân sắc e sợ nhìn qua Diệp Thần, nhỏ giọng nói:
"Có thể hay không mang ta đi theo, ta cũng muốn đi. . ."

Mọi người kinh ngạc xoay đầu lại, nhìn thiếu niên này.

Bạch Long kinh ngạc nói: "Bé heo, ngươi không sợ chết sao?"

Chư Cát Phàm đối mặt với ánh nhìn chăm chú của mọi người, lộ ra có chút
khẩn trương, thần sắc bất định, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói: "Phụ mẫu ta đã
chết đi, ta sống sót một mình cũng chả còn ý nghĩa gì, mọi người đối với ta
đều tốt như vậy, ta, ta không muốn rời xa các ngươi. . ."

Cả đám người trầm mặc.

Mọi người đã ở cùng một chỗ, sống chung nhiều ngày như vậy, hoàn toàn
chính xác đã có một loại hòa khí gia đình.

Đi săn giết về về cùng một chỗ tranh đoạt nhà tắm. . .

Lúc cơm tối thoải mái cười to. . .

Lúc chiến đấu đều sát cánh bên nhau. . .

Người là phải có cảm tình, đến lúc rời xa nhau, nói bỏ được là không thể
nào. Dù sao, nếu là một người mỗi ngày cô độc nhìn qua Zombie bên ngoài
kia, trốn ở một nơi hẻo lánh, dù là bất tử cũng phải nổi điên!

Còn có cái gì so tịch mịch đáng sợ hơn?

"Ta cũng đi!" Nhạc Hằng lắc đầu, đôi mắt kiên nghị nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.