HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 386

đá là róc rách nước chảy, thanh hà nở rộ, cực kỳ xinh đẹp, hôm nay đã là
năm 2013, tại đây đã sớm bị cải biến nên càng thêm xinh đẹp.

Mà ở sau cầu, là được một tòa sơn động cao lớn, trên đó viết ba chữ to
"Hoa Dương Động", bên trong một mảnh đen kịt, nhìn không thấy ngọn
nguồn, phảng phất một đầu cự thú há to miệng.

"Trong lúc này không có thú biến dị a?" Chư Cát Phàm đứng trong đội ngũ,
cẩn thận từng li từng tí xem xét sơn động, hồ nghi nói.

Nhạc Hằng gõ cái đầu của hắn, nói: "Mỏ quạ đen, trên này là du lịch thắng
cảnh, sao có thể có thú biến dị. . ."

Rống!

Một tiếng gầm gừ đã cắt đứt lời hắn nói, một đầu Huyết Nhận khuyển, từ
trong sơn động vọt ra, thân cao như voi, móng vuốt sắc bén, dữ tợn nhìn
bọn Diệp Thần, trong đôi mắt tràn đầy đói khát, tham lam, thô bạo.

Mọi người ngẩn ngơ.

"Thật đúng là bị ngươi nói trúng rồi." Bạch Long ngạc nhiên.

Diệp Thần đôi mắt nheo lại, thân ảnh khẽ động, liền vọt tới bên cạnh Huyết
Nhận Khuyển, như một con cá chạch, lập tức đến sát bộ ngực của nó, bàn
tay đẩy, hóa giải lực trùng kích Huyết Nhận Khuyển, ngay sau đó, hóa
chưởng thành quyền, như La Hán, hai quyền nện lên, lực lượng khổng lồ
khiến cho thân thể Huyết Nhận Khuyển hướng về sau lui, nổi giận cúi đầu
cắn xé tới.

Diệp Thần bước chân vừa động, thân ảnh như quỷ mị, lẻn đến sau lưng nó,
quay người một cước quét ngang, như Trảm Mã Kim Đao, bổ về phía chân
sau Huyết Nhận Khuyển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.