HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 567

Diệp Thần lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói: "Ta không thích người khác nổ
súng sau lưng!" Nói xong, liền đem súng lục của hắn thuận tay lấy ra, bỏ
vào trong túi quần của mình, đứng dậy, cũng không có đánh chết nam tử
này.

Tại trong quân đội có quy định, không được tự giết lẫn nhau, một khi phát
hiện, cho dù là tướng quân, cũng sẽ bị khai trừ, thậm chí là nhốt vào đại lao
trực tiếp xử bắn!

Diệp Thần không sợ phạm quân pháp, nhưng vì một tiểu nhân vật như vậy
thì không đáng!

Muốn giết chết thằng này thì không thiếu cách, ít nhất là hơn chục loại
phương pháp, quỷ không biết thần không hay, so với trực tiếp bắn chết hắn
còn tàn khốc hơn nhiều...

"Chuyện ngày hôm nay, ta hy vọng sẽ không truyền đi." Diệp Thần lạnh
lùng nhìn về phía tất cả mọi người.

Tất cả mọi người bị thủ đoạn Diệp Thần sợ tới mức không dám nói lời nào,
liền vội vàng gật đầu.

"Ta bảo các ngươi không quậy, nhưng cũng không cần phải đi chịu nhục!"
Diệp Thần đi đến nói bên tai Bạch Long, âm thanh như tơ nhện, chợt quay
đầu, nhìn về một cái góc nhỏ, chỗ đó có một thanh niên đứng đấy, sắc mặt
tái nhợt, đầu đầy mồ hôi lạnh, đúng là thanh niên đã khóa cửa nhốt hắn ở
ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.