HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 710

người Cát Thiên tới nơi này, cũng không phải hoảng hốt, mà có thời gian di
dời xe, tránh cho xe tải đâm vào bị hao tổn.

Bị quái vật truy kích, làm sao còn có thời gian làm chuyện như vậy?

Diệp Thần bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Cát Thiên cùng Lý Phong,
tiện tay gọi một đoàn trưởng bên cạnh, vẫy vẫy tay, đoàn trưởng kia ngơ
ngác một chút, chợt vội vàng chạy tới, liếc nhìn hai người Cát Thiên, rồi
cùi đầu khom lưng nhìn Diệp Thần nói: "Diệp tướng quân bảo ta đến có
chuyện gì?"

Diệp Thần lạnh lùng nói: "Người mấy đại đội còn lại, chết như thế nào?"

Trên mặt vị đoàn trưởng này có một tia bi thương, nói: "Sau khi chúng ta
rời khỏi ngài, chạy tới nơi đây, ý định dừng lại chờ, lại không nghĩ ra nửa
đường lao ra vài đầu quái vật mạnh mẽ, mấy vị đội trưởng kia anh dũng
chiến đấu, cuối cùng hi sinh, mà vài đầu quái vật đó cũng bị chúng ta dùng
hỏa tiễn bắn chết!"

Diệp Thần dừng nửa ngày, chợt nói: "Ngươi xác định?"

Đoàn trưởng kia ngơ ngác một chút, nhìn trộm hai người Cát Thiên bên
cạnh, thấy thần sắc bọn họ trấn định, nhìn không chớp mắt, trong nội tâm
cũng không lo lắng, liền nói: "Những điều thuộc hạ nói là thật!"

"Rất tốt!" Diệp Thần nói một câu, cũng không thấy động tác hắn như thế
nào, Lý Phong bên cạnh đang mỉm cười, đột nhiên đầu lâu nổ tung, huyết
hoa văng ra bốn phía, văng lên đầy mặt Cát Thiên, ngay cả lỗ tai cũng đầy
máu, một mảnh ấm áp.

Mà thân thể Lý Phong cũng vô lực ngã xuống, tư thế nằm như trong quan
tài.

Bịch!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.