HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 833

Thiết Giáp Ngao giận tím mặt, gầm nhẹ một tiếng, một trảo đập lên xe hơi,
thân ảnh như gió, liền xông ra ngoài, rơi vào đường bên ngoài, trợn mắt
nhìn Diệp Thần, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ!

Diệp Thần cười nhạt một tiếng, rồi bỗng nhiên khẽ động, từ hướng chính
diện Thiết Giáp Ngao vọt tới, cử động này đúng tâm ý của Thiết Giáp
Ngao, nó hận không thể đem nhân loại đáng giận này xé nát thành bùn, đâu
còn né tránh gì, gào thét một tiếng, bay vào cuộc chơi với Diệp Thần.

Thần sắc Diệp Thần vẫn như thường, bước chân vừa trượt,trượt đi dưới
Thiết Giáp Ngao, bắt lấy tứ chi của nó dừng lại, khí lực tập trung lên vào
nắm tay, hướng cơ ngực nó kích lên, bởi vì thân cao, hắn không có cách
nào đấm đến đầu lâu của nó, trừ phi nhảy dựng, nếu mà nhảy lên, không có
chỗ mượn lực, lực công kích của nắm đấm sẽ giảm trên phạm vi lớn.

Ánh mắt Thiết Giáp Ngao dữ tợn, không né tránh chút nào, trong nội tâm
nó rất tự tin, dùng da lông cứng rắn nơi khối ngực, hoàn toàn có thể ngăn
cản công kích nhân loại đáng giận này, bởi vậy nên có ý tưởng liều mạng
với Diệp Thần, nâng lên móng vuốt đập lên hắn.

Bành!

Nắm đấm nện lên ngực Thiết Giáp Ngao.

Cánh tay của Diệp Thần được khí lực bảo vệ, nên không bị tổn thương chút
nào, mà ngực Thiết Giáp Ngao lại vang lên tiếng xương vỡ vụn.

Dùng lực phòng ngự thân thể Thiết Giáp Ngao, cho dù là nhân loại có thể
chất 50 cấp, cũng không có cách nào tay không tấc sắt đem nó kích thương,
chủ yếu là vì da ngoài của nó quá dầy!

Tiếng xương vỡ vụn vang lên, thân thể Thiết Giáp Ngao thoáng cái cứng
đờ, lập tức nghiêng người, liền ngã xuống một bên, không nhúc nhích, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.