Diệp Thần đã đi ra căn cứ thành phó, một đường hướng đông, bên này gần
vùng ngoại thành, công trình kiến trúc không nhiều, hơn nữa do quái vật
tàn phá, rất nhiều công trình kiến trúc đều sụp đồ, tàn phá, trên tường bị
mấy lỗ thủng to đùng, thấy mà giật mình.
Trên đường đi, thấy rất nhiều quái vật, đại da số đều là Thiết Giáp Trùng,
Tang Thi, Kiến Triều, Trùng Triều, nếu là thể chất người bình thường, đối
diện đám quái vật này, chỉ có thể bỏ trốn, thế nhưng Diệp Thần trươc mặt
bọn này, ngay cả hứng thú động thủ cũng không có, quá lãng phí thời gian.
Hành tẩu bên trong đống công trình đổ nát thê lương, trên đường đi đều là
quái vật cấp thấp, nhưng Diệp Thần không có buông lỏng chút nào, trong
tận thế khắp nơi đều có quái vật, tại địa phương có nhiều quái vật cấp thấp,
thường thường cũng sẽ xuất hiện quái vật cực mạnh mẽ, khó lòng phòng bị,
cho nên bình thường hắn sẽ không mở ra gien kiến để ngửi mùi, đây là thủ
đoạn bảo vệ tánh mạng duy nhất, nếu không dùng thể chất 43 cấp, trong
đám quái vật mênh mông cũng chỉ coi là cấp bậc yếu mà thôi!
Căn cứ thành phố có thể thành lập trong đám quái vật hoành hành thế giới,
không phải là cường giả nhân loại lợi hại, mà là có vũ khí hạt nhân, bom
nguyên tử, mấy thứ vũ khí công nghệ cao này quá kinh khủng, có thể oanh
ra một phiến thiên địa, đem quái vật chuẩn bị công thành bem chết sạch.
"C-K-Í-T..T...T ~~ "
Một đầu chuột tiến hóa trốn trong đống đá vụn, đột nhiên hướng Diệp Thần
lao tới, bất quá Diệp Thần sớm biết, không kinh hoảng chút nào, thò ra đem
cổ nó bóp chặt, khí lực vận dụng lên trên đôi mắt.
Trong chốc lát, bộ dáng thế giới trước mắt cũng thay đổi, đồng tử ẩn chứa
khí lực, có thể trông thấy khí lực đối phương, chỉ thấy trên bộ lông toàn
thân của chuột tiến hóa, đều tản ra khí tức màu xanh biếc, hơi thở này lượn
lờ phiêu khởi, bay bay quanh quân thể nó, sau đó hơi thở này mất liên hệ