HẮC ÁM VĂN MINH - Trang 916

hơn nữa trên người còn đeo phản điện từ phối trí, nên họ toàn lựa chọn
vùng có bức xạ hạt nhân cực ít.

Hơn nữa, lượng TNT cũng không nhiều, bắn ra phóng xạ cũng có hạn.

Hai người đi tới cửa vào di tích, thân ảnh biến mất trong tầm mắt của mọi
người.

Hơn 10' sau...

Dưới ánh nhìn chăm chú của toàn trường, thủy chung vẫn không thấy
người nào đi ra, không khỏi kinh ngạc, hơn nữa cả đám chuản bị xong súng
ống đầy đủ, phòng ngừa lại có người máy bạch ngân hay là quái vật cường
đại lao tới.

Nhưng mà, lúc này lại không thấy bất cứ động tĩnh gì, lối vào di tích vẫn
hoàn toàn yên tĩnh.

"Mẹ kiếp, chẳng lẽ hai thằng kia tìm được bảo tàng, một mình chiếm lĩnh?"

"Sao còn chưa có đi ra."

Mấy tướng quân chung quanh tưc giận chửi lên.

Thần sắc Diệp Thần bình tĩnh, ánh mắt lóe lên, chợt xoay người nói với
một vị doanh trưởng bên cạnh: "Đi gọi hai binh sĩ tới, một đứng tại bên
ngoài, một tiến vào, cầm tay lẫn nhau, đợi người ở trong muốn đi ra, có thể
theo bàn tay người ngoài mà dắt ra."

Cái doanh trưởng này sửng sốt một chút, chợt kinh ngạc nói: "Ngươi nói là,
bọn hắn bị lạc đường ở bên trong?"

Diệp Thần gật gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.