HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 459

Nàng đột nhiên cảm thấy thực quá mức châm chọc ---- mình mới vừa

cùng Tú Thường thành thân, mới qua một đêm **, ngày thứ hai còn chưa
hoàn đã tới tin tức như thế! Chẳng lẽ thượng thiên cho rằng đây vốn là bất
luân chi luyến, cho nên cần phải đứng lên chia rẻ một đôi hữu tình nhân?

Diệp Tú Thường xem biểu tình Đoạn Vân Tụ thảm đạm, luống cuống

thần, “Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

Đoạn Vân Tụ vô lực lắc lắc đầu, “Không có gì, ta chỉ là, chỉ là yết hầu

khó chịu, lập tức tốt lên...” Lại xoay người ôm lấy Diệp Tú Thường, hai tay
siết chặt...

“Vân Tụ?” Diệp Tú Thường kêu một tiếng, lại không nghe thấy phản

ứng.

“Không có việc gì, ta có chút choáng váng đầu, này rượu kình quá lớn, ta

dựa vào trong chốc lát, lập tức hảo...”

Trong lòng nàng ấm áp như thế, có thể đem băng tuyết trong lòng ta hòa

tan, nhường thế giới của ta xuân về hoa nở, nhưng này chỉ là một tràng
mộng đẹp sao? Chỉ là một tràng mộng đẹp như pháo hoa rực rỡ lướt qua
trong thoáng chốc sao? Nếu là như vậy, ta đây, có phải là nên buông ra hay
không?

Nàng ôm lấy Tú Thường, du khách đi qua thỉnh thoảng quẳng ném đến

ánh mắt kinh dị, nhưng nàng lại nhìn như không thấy, chỉ là muốn từ trong
lòng người hấp thu lấy ấm áp, bởi vì không còn nhiều cơ hội như vậy nữa
rồi...

Diệp Tú Thường phát hiện tâm tình Đoạn Vân Tụ khác thường, nhưng

lại không hỏi ra được cái gì, đành phải ôm lấy nàng, đợi nàng chậm rãi bình
phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.