HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 503

“Tụ Nhi muội thực thích Diệp Tú Thường?”

“Nàng là nữ nhi của Diệp Kính Thành...”

“Tụ Nhi muội đừng quên Đoạn gia ta tổng cộng đã chết bao nhiêu người,

kể cả muội muội chưa xuất thế của chúng ta ở bên trong, tổng cộng mười
sáu người!”

...

Nàng rất muốn che lại lỗ tai loại bỏ những lời này, nhưng chỉ phí công.

Lòng của nàng bị từng đao từng đao lăng trì, chính là mỗi lần tỉnh lại đều

phát hiện mình còn sống.

Nàng nhớ tới bản thân mang theo thương tích luyện kiếm, mặc kệ máu từ

mảnh vải chảy ra, nàng nhớ tới chính mình cầm dây treo trên vách núi
luyện tập khinh công, mặc kệ phía dưới là vực sâu vạn trượng, nàng nhớ tới
mình thường thường ở trong cơn ác mộng bừng tỉnh, nàng nhớ tới chính
mình mỗi ngày đều thề muốn cho cái tặc nhân táng tận thiên lương kia trả
máu đại giới...

Nhưng mà, chính mình lại gặp gỡ Tú Thường, ở bên bờ xuân thủy lê

hoa, ở dưới đêm trăng ấm áp, ở bên trong lê hoa phi vũ, trong thâm cốc
dưới tuyệt bích, ở Tuyết Bảo Đỉnh, tình như cổ độc, từng điểm từng điểm
tiến vào trong lòng mình, làm cho mình ấm áp, làm cho mình quấn quýt,
làm cho mình vui vẻ, làm cho mình cam nguyện nhảy xuống vực sâu, làm
cho mình tình nguyện giả Phượng hư Hoàng, làm cho mình nguyện ý đem
hết thảy đều cho...

Nhưng tại sao thượng thiên còn muốn đùa cợt chính mình! Không phải

kiếp trước mình là cái tài chủ thối vô lương thấy người chết cóng đầy
đường nhưng vẫn như cũ lầu son rượu thịt? Không phải kiếp trước mình là
cái ma đầu giết người như ngóe tàn sát tất cả người vô tội?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.