HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2987

Mà quỷ dị nhất là, con ngươi của con mắt thật to kia còn chưa phải là

ở chính giữa, mà là nghiêng về chỗ đứng của đám người Triển Chiêu, ánh
mắt tà ác, giống như đang nhìn bọn họ chằm chằm vậy.

Lâm Dạ Hỏa đưa tay, đối với mọi người nhẹ nhàng quơ quơ, hạ thấp

giọng hỏi, “Tình huống này là như thế nào?”

Triển Chiêu đứng ở phía trước liền nhẹ nhàng hướng bên cạnh dời một

chút… Mà con ngươi trong con mắt kia cũng đi theo Triển Chiểu, chậm rãi
di động một chút xíu, sau đó lại xê dịch trở về chỗ cũ, tiếp tục nhìn chằm
chằm Bạch Ngọc Đường bọn họ.

Triển Chiêu đối với mọi người còn lại vẫy vẫy tay.

Đám người Bạch Ngọc Đường cũng dời đến bên Triển Chiêu… Quả

nhiên, con mắt kia cũng tiến đến gần, nhìn chằm chằm bọn họ.

Không biết có phải hay không bởi vì con mắt kia quá to lớn, hoặc là vỉ

chỉ có một con mắt nên nhìn có vẻ không cân đối, luôn cảm giác trong ánh
mắt toát ra vẻ không có hảo ý.

Chỉ chốc lát sau, màu trắng sương mù đã tan hết, mọi người thấy rõ

cảnh tượng trước mắt…

Chỗ vị trí bọn họ bây giờ, là bên trong một nửa khung hình vòng tròn

to lớn.

Bốn phía có thể thấy vách đá, phía trước có một tòa tháp cao, tháp có

hình dáng thẳng đứng, bốn phía phủ đầy bậc thang. Bậc thang một mực
thông đến nóc đến gần vị trí cặp mắt to lớn kia, tổng cộng có chín tầng,
tầng trên nhất tựa hồ là có một tòa kiến trúc.

Lâm Dạ Hỏa đếm đếm tầng lầu, gật đầu một cái, “Bạch Mộ Cốc coi

như là ải thứ nhất, kia tám tầng cao đài cũng đều là cơ quan, tầng cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.