Yêu Yêu vui mừng kêu một tiếng, giương cánh bay qua, ở trong đầm
nước lộn mèo, lại nhảy lên, rải nổi lên vui mừng, mang theo một chuỗi
chuỗi giọt nước.
Lâm Dạ Hỏa đưa tay chạm mặt nước, liếm liếm đầu ngón tay, vui vẻ,
“Nước ngọt! Ai da! Lợi hại!”
Lúc này, xa xa truyền đến cuồn cuộn tiếng vó ngựa, Bạch Ngọc
Đường quay đầu nhìn, Triệu Phổ mang binh mã tới.
…
Từ xa nhìn trong nháy mắt biến thành hồ Khô Lâu Hải, Triệu Phổ
cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Mọi người tụ tập ở Quỷ Hải, khó hiểu nhìn chỗ nước ạnhình thành,
cảm thấy nơi này rốt cuộc danh chánh ngôn thuận thành “Quỷ hải ” rồi.
Tất cả mọi người đều đắm chìm trong cảnh đẹp trước mắt tựa như ảo
mộng, Tiểu Tứ Tử đang bị Công Tôn ôm đột nhiên đưa tay một cái, chỉ lên
bầu trời.
Mọi người theo phương hướng tay bé chỉ mà ngẩng mặt lên, liền thấy
cầu vồng giao thoa trên bầu trời, vài tia lưu vân màu trắng đang hội tụ vờn
quanh, hình thành hình dáng một cái vòng tròn, trong nháy mắt vòng tròn
khép lại,cường quang lóe lên.
Mọi người không kịp thích nghi phải nhắm mắt lại, thời điểm mở mắt
ra … Đều sợ ngây người!
Lúc này trên bầu trời, xuất hiện hai mặt trời! Bên ngoài có một, bên
trong vòng tròn lại có một mặt trời.