HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 441

Bạch Ngọc Đường nhìn trời, vươn tay xốc chăn của Triển Chiêu.

Triển Chiêu không hiểu, “Làm gì thế?”

Bạch Ngọc Đường chui vào ổ chăn nằm xuống, vươn tay cho y, “Ôm

lấy!”

Triển Chiêu trừng mắt nhìn, ôm cánh tay hắn như ôm gối đầu, lựa

chọn một góc độ thật thoải mái.

Bạch Ngọc Đường vỗ vỗ gối đầu, “Ngủ đi!”

Triển Chiêu dựa vào gối đầu nhìn gương mặt của Bạch Ngọc Đường,

mới vừa há miệng, Bạch Ngọc Đường cũng không mở mắt, chỉ nói một
câu, “Đừng nhúc nhích!”

Triển Chiêu bất động, nhắm mắt lại, lại muốn há mồm nói gì đó, Bạch

Ngọc Đường lại mở miệng, “Suỵt!”

Triển Chiêu bất động không nói, xê dịch một chút, rồi ngoan ngoãn

ngủ.

Yêu Yêu và Tiểu Ngũ chụm đầu vào một chỗ, thoải mái mà ngủ…

Sáng sớm hôm sau, Triển Chiêu tỉnh lại trong tiếng thao luyện của

bính lính ở quân doanh, một đêm ngủ ngon khiến y cảm thấy tinh thần khỏe
khoắn, duỗi người mở mắt ra, chỉ thấy bên người, Bạch Ngọc Đường một
tay nâng một bên mặt dựa vào gối đầu, vẻ mặt mệt mỏi, tao nhã mà ngáp.

Triển Chiêu không hiểu, “Ngọc Đường, ngươi ngủ không ngon sao?”

Bạch Ngọc Đường thở dài, tâm nói ngủ được mới là lạ, liền hỏi Triển

Chiêu, “Ngươi thì sao? Có nằm mơ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.