- Đức ông ra lệnh chứ?
- Tôi ký lệnh đây, - Mazarin vừa nói vừa lấy tờ giấy viết mấy dòng.
- Xin Đức ông viết thêm rằng chúng tôi có thể lấy tất cả những con ngựa
mà chúng tôi sẽ gặp trên đường.
- Được rồi, được rồi, - Mazarin nói - Công vụ của Đức vua! Cầm lấy và
chạy đi.
- Tốt! Thưa Đức ông.
- Này, ông Du Vallon, - Mazarin nói, - cái tước vị nam tước của ông nằm
trên mông ngựa của quận công de Beaufort; chỉ cần tóm lấy ông ta. Còn
ông, ông d Artagnan thân mến của tôi ơi, tôi chẳng hứa hẹn gì cả với ông,
nhưng nếu ông mang quận công về dù sống hay chết, thì ông muốn gì cứ
việc đi hỏi.
D Artagnan cầm tay bạn mà bảo:
- Lên ngựa nào, Porthos!
- Có tôi đây - Porthos đáp lại với vẻ bình tĩnh tuyệt vời.
Rồi họ xuống cầu thang lớn, vơ lấy những lính vệ mà họ gặp trên đường đi
và kêu lên: "Lên ngựa đi! Lên ngựa đi!".
Độ một chục người tập họp lại.
D Artagnan và Porthos nhảy lên con Vulcain và Bayard:
Mouston cưỡi con Phébus.
- Đi theo tôi! - D Artagnan la lên.
- Lên đường! - Porthos nói.
Và họ thúc đinh ngựa vào sườn những con tuấn mã quý phái phóng theo
phố Saint-Honoré như một trận cuồng phong.
- Này, ông Nam tước! Tôi đã hứa với ông việc diễn tập ông xem tôi đã giữ
lời đấy.
- Vâng, thưa đại uý, - Porthos đáp.
Họ ngoái đầu lại: Mouston vã mồ hôi hơn cả ngựa, đi ở cự ly cần thiết.
Theo sau Mouston, mười lính vệ phóng nước đại.
Các thị dân kinh ngạc đi ra ngưỡng cửa, và những con chó hoảng sợ vừa
chạy theo các kỵ sĩ vừa sủa váng lên. Đến góc nghĩa trang Saint-Jean, d
Artagnan xô ngã một người đàn ông; nhưng đó là một sự cố nhỏ nhặt chẳng